Chương trước
Chương sau
Nhưng mà hai bên đều không có cảm giác gì.
Ở cạnh người có cùng sở thích, nói cái gì cũng cảm thấy rất nhẹ nhàng, cho nên cũng không cảm thấy có tình cảm gì.
Phó Cửu nhắm một mắt, muốn tránh đi đau đớn.
Tần Mạc không chút để ý xoay mặt thiếu niên qua: “Đừng trốn.”
Lúc này Phó Cửu cảm thấy là đôi mắt của nàng bị viêm, đã tốt hơn lần trước.
Trên thực tế, mắt trái đã bớt đỏ, chỉ là khóe mắt có chút ngứa. Nếu không phải thuốc nhỏ mắt nhỏ vào, thì không cảm thấy vẫn còn bị viêm.
Sau khi nhỏ thuốc, Phó Cửu trông rất tốt.
Rốt cuộc ngoại hình cùng màu tóc đều ở đó.
Lâm Phong ngoái đầu lại nhìn thoáng qua, lúc sau vuốt cằm nói: “Các ngươi có phát hiện làn da của Tiểu Hắc Đào đặc biệt tốt hay không? Không giống chúng ta, nhìn gần rất mềm.”
Nói xong, Lâm Phong liền vươn tay muốn chọc má Phó Cửu một chút.
Kết quả đầu ngón tay hắn còn chưa đụng tới thiếu niên, đã bị một ánh mắt nhìn tại chỗ.
Ánh mắt kia —— có cảm giác rất áp bức.
Lâm Phong cứng người, hắn đâu có trêu chọc đến đội trưởng. Đội trưởng vì sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn?
Vẫn là chỉ số thông minh Vân Hổ tương đối cao, vươn tay túm Lâm Phong trở về: “Ngươi có muốn uống Coca không? “
“Uống. “Lâm phong một bên uống Coca. Nhưng đôi mắt còn đang xem Phó Cửu đang nhắm hai mắt:” Vẫn là quá mềm, so con gái còn mềm hơn. “
Tiết Dao Dao vừa nghe những lời này, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Phó Cửu lại nhắm hai mắt, cười tà một tiếng: “Yên tâm, Lâm đại ca, ngươi cũng là một bông hoa của đội, cũng rất non a.”
Kéo dài từ A, chọc cho toàn bộ chiến đội đều nở nụ cười.
“Đúng vậy, Lâm Phong, ngươi còn nói Tiểu Hắc Đào. Ngươi nhìn lại chính mình đi, diện mạo đẹp trai. Lại còn có người viết thư tình cho ngươi? Mau lấy ra đây xem một chút.”
“Lăn! Cái kia bị mù mắt, lão tử nhìn qua có chỗ nào giống con gái, đậu má!”
Phó Cửu ở bên cạnh chen vào nói: “Nơi nào cũng giống. “
Lâm Phong: “…… Đội trưởng, ngươi quản Tiểu Hắc Đào!”
Tần Mạc nhìn hắn một cái, tiếng nói nhàn nhạt: “Mặc kệ. “
Lâm Phong trợn tròn mắt.
Phó Cửu cười thực vui vẻ.
Lâm Phong quyết đoán xoay đầu, PK thực tế hắn không thắng. Đành về tìm sự trợ giúp bên ngoài.
Phó Cửu ban đầu thật sự rất ngoan, bị Lâm Phong khiêu khích như vậy, ít nhiều có chút tinh thần, muốn mở mắt ra lại đáp trả một chút.
Thấy bên cạnh có động tĩnh, Tần Mạc quay đầu sang, duỗi tay ấn mũ thiếu niên, tiếng nói trầm thấp dễ nghe: “Lại muốn nghịch ngợm, hả?”
Phó Cửu ngả người ra sau, khóe miệng cong lên, tỏ vẻ ta rất ngoan.
Tiết Dao Dao ở bên cạnh nhìn nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nàng thật sự sợ đề tài vừa rồi lại tiếp tục.
Làn da Cửu gia thật sự rất tốt.
May mắn trong trường học, nam sinh như vậy không thiếu.
Hiện tại, cong cũng rất nhiều, rất nhiều nam sinh cũng bắt đầu bôi mỹ phẩm dưỡng da.
Chẳng qua không có đẹp trai giống như Cửu gia.
Một số lại rất nữ tính.
Cửu gia rất đẹp trai, đặc biệt là khi Cửu gia đánh nhau cùng người khác. Tàn nhẫn như vậy, còn có thể giảm bớt ít nhiều hoài nghi của người khác đối với Cửu gia.
Nhưng có thể duy trì trong bao lâu?
Sau khi trở lại Giang thành, bọn họ liền tham gia vào cuộc thi quốc gia.
Có nghĩa là đi đến các thành phố khác để tham gia vào cuộc thi khu vực ở ba tỉnh Đông Bắc.
Đến lúc đó không thể tránh phải ở cùng với những người khác.
Những người khác còn tốt, nếu cùng Tần thần……
Nếu Tần thần biết sự thật kia, có thể chịu đựng được sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.