Chương trước
Chương sau
Chỉ là giây tiếp theo.
Phó cửu muốn đi về phía trước, đi được vài bước lại dừng lại.
Sau giờ ánh nắng ấm dào dạt chiếu vào trên người.
Phố buôn bán người đến người đi, cũng có người ngẩng đầu.
Bên tai có người người kinh ngạc cảm thán, có người đang cười, có người đang nói chuyện.
“ Trời ơi, đó chính là đệ nhất của chúng ta.”
“trong trận chiến đầu tiên của đội, tôi yêu nhất là Tinh Dã thật sự là rất đẹp trai!”
“Ngày hôm qua tôi còn đi mua những đồ vật quanh thân có hình Tinh Dã, không có biện pháp tôi thật sự quá yêu hắn, có thật nhiều đồ đều không đoạt được.”
“Vừa rồi cười các ngươi thấy sao? Lòng tôi đều run.”
Người hỏi kia chính là đứng ở bên cạnh một cô em gái, sau đó vừa quay đầu lại, lại thấy một thiếu niên tóc bạc không thua gì tinh dã đang đứng phía sau, tức khắc liền ngây ngẩn cả người.
Hai tròng mắt của Phó cửu cứ như vậy dừng trên màn hình LED đang chiếu tin tức.
Người kia, cô rất quen thuộc.
Chính vì quen thuộc như vậy cho nên cô mới đột nhiên sẽ dừng lại như vậy.
Tần mạc đương nhiên đã nhận ra thiếu niên không có đuổi kịp, quay đầu lại, chỉ thấy thiếu niên nâng lên hàm dưới, tay trái đút túi quần, cặp mắt kia nhìn đến hình ảnh trên màn hình truyền đến, trong ánh mắt tràn ngập ôn nhu.
Ôn nhu?
Còn không hoàn toàn, còn có quá nhiều mặt cảm xúc khác
Là người như thế nào mới có thể làm một người dùng ánh mắt nhìn chăm chú như vậy?
Tần mạc cũng thấy được hình ảnh kia.
Mấy năm nay tinh dã mới gia nhập tuyển thủ điện cạnh, ở Đông Kinh rất có tiếng tăm.
Hắn sở dĩ được nhiều người thích như vậy, không chỉ là bởi vì hắn có nhiều chiến tích, mà còn khuôn mặt kia của hắn có thể so sánh minh tinh điện ảnh.
“ Em nhận thức hắn?” Đây là vấn đề mà Tần mạc hỏi.
Phó cửu nghiêng đầu tới, mái tóc màu bạc rũ xuống chậm rãi nói: “Sao có thể, em chính là cảm thấy hắn rất đẹp trai.”
“Đúng không.” Tần mạc không có lại tiếp tục cái đề tài này.
Phó cửu nở nụ cười nói: “Trên thực tế là nhận thức, chính là hắn không quen biết em, em có xem qua hắn chơi trò chơi, hình ảnh không tồi.”
Tần mạc lại nhìn hai mắt thiếu niên, tiếng nói thực đạm: “Đã biết.”
Đại thần nói chính là đã biết, xem ra cũng không tin tưởng lời cô nói.
Phó cửu cũng hiểu được cô vừa rồi biểu hiện có điểm rõ ràng.
Chỉ là lập tức nhìn đến tinh dã vừa xuất hiện, cô mới có thể dừng lại.
Bất quá, cô cũng không có tính toán làm gì.
Sinh hoạt, đều là phải xem trước.
Tinh dã, hắn hiện tại hẳn là quá cũng vui sướng.
Chỉ cần biết như vậy là đủ rồi.
Trước kia cô cô đều không có dùng tài khoản cùng thẻ ngân hàng, chính là muốn che dấu thân phận chính mình.
Chờ sự tình bên này giải quyết xong, lại đi giải quyết cái khác.
Nhưng mà, phó cửu cũng không biết, cô ở cái dạng này, ở trong mắt người khác liền thành biểu tình khác.
Tần mạc nhìn thiếu niên, trên mặt không có biểu tình gì, chỉ là ngón tay dừng một chút, cặp con ngươi dài hẹp dài kia lại như là mất đi độ ấm vốn có.
Cuối cùng, bởi vì đi ra quá xa, trở về lại cần thiết ngồi xe.
Hơn nữa bởi vì nguyên nhân ở chỗ này chỉ có giao thông công cộng.
Tàu điện đông kinh mặt trên mở máy sưởi ra, vô cùng sạch sẽ.
Nhưng phàm là giao thông công cộng, đều sẽ có rất nhiều người.
Ngoài phong cảnh ngoài cửa sổ xe vẫn luôn biến hóa.
Phó cửu ít nhiều có cảm giác khó chịu khi bị người khác nhìn đến.
Mà Tần mạc lại càng không thích hợp hoàn cảnh này.
Phó cửu cơ hồ đều phải hoài nghi đại thần có phải hay không lần đầu tiên ngồi giao thông công cộng 
Bởi vì nhìn hắn lấy tay che sườn mặt.
Một ông chú đi từ phía sau lên, mắt không thấy liền đụng phải phó cửu
Tần mạc dùng sức, liền đem người túm lại, đem cả người thiếu niên ôm vào vòm ngực rộng của mình …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.