Chương trước
Chương sau
Không nghĩ tới đại thần lại đem cô đưa tới cuối góc tường, quay đầu lại nhìn thoáng qua, tiếng nói thực đạm nói: “Còn sợ hãi? “
Hả?
Sợ hãi?
Trong nháy mắt phó cửu không có phản ứng.
Nhưng là đột nhiên cô nhớ tới biểu hiện của chính mình vừa rồi thật ngu xuẩn.
Lập tức theo đại thần nói: “ Thời điểm Đá người không cảm thấy cái gì, vừa rồi nhìn nhiều máu như vậy, lập tức liền có điểm phát lạnh.”
Tần mạc dừng bước chân, quay đầu nhìn cô.
Hai người rất gần,gần đến nỗi hơi thở của Đại thần phảng phất trên mặt cô.
Khắc này, phó cửu cho rằng đại thần nhìn ra cô đang nói dối.
Chỉ thấy nam nhân giơ tay tới, từ trên mặt cô lau một chút, biểu tình đạm mạc như cũ, giống như là anh trai quan tâm nói: “Cho nên nói đừng nhìn những cái đó, về nhà rửa bằng nước thuốc đi. “
Phó cửu:…… Là logic như vậy sao……
Bất quá đại thần nói cái gì chính là cái đó.
Phó cửu cảm thấy thực may mắn vừa rồi chính mình nhớ tới sự tình vừa nãy, làm được biểu tình như vậy.
Nói cách khác, thông minh như đại thần, cô phải đối đãi bằng một loại phương thức khác.
Trở lại phòng lúc sau, đại thần thật sự cho cô nhỏ một lần thuốc rửa mắt.
Lần đau đớn này tuy rằng vừa rồi không có mãnh liệt như vậy, vẫn là có chút phát bực
Bất đồng chính là, cho cô nhỏ xong thuốc rửa mắt, đại thần liền trực tiếp tắt đèn, sau đó hắn đến giường đệm bên kia.
Đừng hỏi vì cái gì, cô nhắm mắt vẫn là có thể nghe được động tĩnh.
Trong lòng vẫn luôn có một cái nghi vấn dựa theo tính cách phó cửu, khẳng định là muốn cởi bỏ nó đi.
Chỉ là nếu trực tiếp hỏi “ Anh Mạc, anh có hay không đi qua thứ năm " Lại không quá hiện thực.
Làm không tốt còn sẽ bị đại thần phát giác dẫn đến chính mình bị bại lộ.
Cho nên hỏi như thế nào vẫn là cái kỹ thuật sống.
Bất quá.
Nếu đã dùng thân phận phó cửu tồn tại.
Đã từng làm việc đó thì hãy khiến cho nó qua đi.
Ít nhất là hiện tại trước làm nó qua đi.
Bởi vì hiện giờ cô đã tìm được mục đích rồi so với việc bắt lấy những người tội ác tày trời, càng làm cho người cảm thấy nên đi theo sự kiên trì.
Chính là làm hạ hoa hồng hưởng phúc, đối tốt với bạn bè, cùng bọn đại thần cùng nhau kề vai chiến đấu, tham gia trận thi đấu cả nước đại.
Không biết là ai nói quá.
Trên thế giới này, không tìm kiếm ra hết tội ác được.
Giống như là có ánh sáng, sẽ có bóng người.
Tướng từ tâm sinh, chúng ta đối với người tàn nhẫn, nhất định là vì bảo hộ người quan trọng.
Giả sử như không phải.
Ăn cắp, nhục mạ, chơi tâm tư.
Một chút diễn biến này đó sẽ biến thành hắc ám, đều sẽ trở thành ma quỷ.
Kiếp trước cô gặp được quá nhiều án tử hình.
Người phạm phải tội ác, không phân biệt nam nữ, cũng không phân biệt tuổi đi.
Mặc dù là học sinh cao trung, đều có thể ở trong trường học khi dễ người sau đó cười rất đắc ý.
Mặc dù là học sinh trung học, đều có thể ở trộm đồ vật, sau đó cảm thấy chính mình thực đáng thương.
Càng đừng nói một ít đại nhân.
Nhưng mà, chân tướng luôn là sẽ làm người cảm thấy mệt mỏi hoặc ghê tởm.
Thời điểm ngươi đương chăm chú nhìn vực sâu.
Vực sâu cũng nhìn chăm chú ngươi.
Những lời này vĩnh viễn đều là có đạo lý như vậy.
Trước kia, Tinh Dã đã có thời gian rất lâu đều lo lắng cô.
Lo lắng cô khống chế không được chính mình, dùng thủ đoạn khác, đi trừng phạt những tội phạm đó.
Trên thực tế, ngay cả phó cửu cũng sợ hãi chính mình, cô sẽ trở nên không kiêng nể gì, trong lòng nghĩ muốn diệt trừ ai liền diệt trừ.
Tựa như dáng vẻ hôm nay cô.
Thực Hung tàn.
Nhưng mà đại thần sẽ nghĩ cách ngăn cản cô.
Phó cửu nghĩ đến đây, nghiêng đầu cười, tâm tư cũng nhẹ không ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.