Chương trước
Chương sau
Vô luận Lưu Li là người như thế nào, một câu này của cô xác thực là rất đúng.
Hiện tại thứ quan trọng nhất đối với chiến đội Đế Minh chính là thời gian.
Bởi vì ở trong đội có bốn người mới ra nhập còn chưa từng đánh phối hợp với nhau bao giờ.
Dựa trên tình huống bây giờ chính là đội hình không có biến hóa.
Nếu muốn hoàn toàn phát huy được tác dụng của mỗi người, cần thiết phải biết phối hợp.
Nhưng thời gian lại không cho phép điều đó.
Nguyên bản Tần thị điều động nội bộ cũ lại trước thi đấu là vì muốn ma hợp.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới Tần Mặc sẽ đem tư cách trúng cử hủy bỏ.
Cho nên không chỉ là người ngoài, ngay cả Lương bí thư cũng không hiểu lắm tại sao trong thời điểm này Tần Mặc lại quyết định như vậy.
Nhưng Phong Dật thật ra lại tương đối xem trọng cách làm này, còn khen thưởng một câu:" Tục ngữ nói rất đúng, không phá thì không xây được, Đế Minh thành lập lâu như vậy, cũng vào thời điểm này làm ra một chút ngoài dự kiến mới được."
Xác thực là ngoài dự kiến. Rốt cuộc là đội viên mới, dự thi kỳ lục thiếu, đối thủ phân tích số liệu bọn họ liền ít hơn.
Nhưng đồng dạng, ma hợp là chuyện lớn.........
Lương bí thư lại là người xem toàn bộ lợi và hại vào trong dự kiến.
Mà thân là người chức nghiệp của chiến đội, chuyện này hắn rõ ràng hơn ai hết.
Một lúc sau đồ ăn đưa lên, Tạp Lị ở bên này cười khẽ lên tiếng, giống như vô tình đối mặt với Phó Cửu nói:" Người kia thi đấu chúng ta đều đã xem, thật sự quá xuất sắc, bất quá những người đó đúng là quá non, bị cậu dùng một cái điệu hổ li sơn đánh cho luống cuống tay chân, nếu không đám người kia cũng không có khả năng ở đối mặt với người mới như cậu không có chút phản kích, lực chú ý hoàn toàn bị dời đi. Vẫn là Bắc Đại lợi hại,một người đấu lại toàn bộ lực công kích đối phương, còn khiêng lâu như vậy. Có một cái đại thần như thế chống đỡ ở phía trước, trận đấu mới hẳn là đễ dàng chiến thắng đi? "
Những lời này có ẩn ý, đơn giản là đơn nói, những người mới có một trận thắng lợi xuất sắc, trọng điểm đều ở trên người Ân Vô Dược, trên thực tế chiến lược của Phó Cửu dùng tốt hơn một chút, vẫn là căn cứ vào năng lực của đối thủ bị đồ ăn hấp dẫn.
Phó Cửu nghe lời nói kia, môi mỏng ngoéo một cái, gặp một miếng thịt bỏ vào miệng, ý vị nói:" Là thật dễ dàng."
Ân Vô Dược mày nhíu lên, tuổi hắn là lớn nhất, hơn nữa trước kia tại chức nghiệp chiến đội gặp bị rất nhiều phản bội, trên thực tế gặp một ít đội viên chức nghiệp trung gian hắn cũng không thể nào thích được
Chính là bởi vì thời điểm bọn họ nói chuyện đã hình thành một loại quán tính, có gì không làm tổn thương nhau nói nhanh, ở thời điểm khen một người lại hạ thấp người khác thì sẽ không nói.
Thiếu niên ở trong cảm nhận của hắn ra sao, chỉ có hắn là người rõ ràng nhất.
Nếu không phải là Hắc đạo Z, hắn sẽ không đánh lại liên chức.
Hắn thật sự không rõ cái người trong chiến đội Tạp Li này là như thế nào, còn ở đó bày ra vẻ mặt mình nói trúng rồi.
Nhưng người khác căn bản sẽ không bao giờ nghĩ mấy cô ta nghĩ tới những cái đó.
Huống chi Hắc đạo Z có năng lực, còn cần chứng minh sao?
Trận giết người ở khu C, Trừ bỏ Tần Mặc ai còn đạt được thành tích như vậy nữa?
Nữ nhân này có phải hay có mắt không có tròng?
Mặc dù là người mới cũng phải có thao tác mới có thể làm toàn quân bị giết đươc.
Hắn hiện tại cũng đã rõ ràng, Tiểu đổi trưởng hỏi Lương bí thư:" Bọn họ thật sự là chiến đội hữu nghị "
Đại lão gia đương nhiên sẽ không cùng đối phương so đo này nọ. Nhưng những lời nói kia quả thực nghe không thoải mái.......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.