Chương trước
Chương sau
Editor: Duyên Mỹ Linh
Người của chiến đội cũng có biết đến Phó Cửu,rốt cuộc cũng có một nhóm người của Hạ Hồng Hoa từ nơi đó rời đi, ấn tượng Phó Cửu để lại cho bọn họ là:" chỉ biết dùng tiền, một chút năng lực cũng không có, là phế vật ".
" Người nào đó con người cũng thật là mạnh mẽ, bây giờ còn có tâm tình tới để lừa người khác." 
“Hắn là một người chẳng làm nên nổi việc gì, ngươi còn trông cậy vào hắn có bao nhiêu tiền đồ lớn.”
" Chúng ta rời công ty là một quyết định sáng suốt, dựa vào Hạ Hồng Hoa kia, sớm muộn gì chúng ta cũng gặp xui xẻo."
Tiết Dao Dao biết, đây là đang nói thần tượng, nghiêng đầu liền hướng tới thiếu niên nhìn qua.
Phó Cửu trên mặt còn mang theo khẩu trang, khẩu trang che kín lộ ra đôi mắt thâm thúy, lạnh giá như trời đông giá rét băng đọng.
“Đúng là người nào đó cùng người khác ở cùng nhau.Chiều nay tôi còn nghe bạn học nói, người nào đó tìm một con heo lớn, béo làm bạn gái, hiện tại xem ra, thật đúng là không giả.”
Ngay từ đầu, Phó Cửu cũng không có động.
Chỉ là đang nghe đến những lời này lúc sau, Tiết Dao Dao mắt thấy thiếu niên một chân nâng lên tới, hung hăng đá vào người bọn đội viên khi anh sắp cùng bọn họ đi ngang qua!
Động tác phi thường tàn nhẫn, cũng phi thường đẹp trai!
Phanh một thanh âm vang lên!
Mấy người đội viên cầm chặt đầu gối chính mình, đau đến mức sắc mặt đều trắng bệch.
“Chuyện không nên nói thì đừng nói.” Phó Cửu đôi tay vẫn như cũ cắm vào túi tiền, sườn mặt đạm mạc: “Ít nhất không cần phun ra phân.”
"Mày ……” Những người chiến đội khác không làm! Giơ lên nắm tay tới, liền hướng về phía Phó Cửu đánh!
“Dừng tay! “Phó Hi Minh âm thanh thanh lãnh vang lên:” Các người hiện tại mặc quần áo này, nếu trước mặt mọi người ẩu đả, có biết hay không sẽ có hậu quả gì? Ngày mai ảnh chụp các người liền sẽ xuất hiện ở các trang báo, đều trở về cho tôi, các người khảo thí đều không đạt tiêu chuẩn, không đáng các ngươi động thủ. “
Mấy người đội viên vẻ mặt tức giận bất bình cầm quai đeo cặp sách, lại dùng tay ấn ấn vào Phó Cửu.
Phong Thượng xắn tay áo, này vẫn là hắn lần đầu tiên cùng bạn đánh nhau, vô cùng chủ động: “Thần tượng cần tôi đánh không!?”
“Không cần. “Phó Cửu môi cười: “Ở chỗ này đánh bọn họ, không có vui.”
Phong Thượng có điểm ngốc: “Vậy ở nơi nào đánh?” Đánh nhau còn muốn tìm địa phương sao? Hắn không đánh nhau nhiều, hoàn toàn không biết.
“Trong trò chơi.” Phó Cửu ngước mắt, tiếng nói xuyên thấu qua khẩu trang, phảng phất mang theo một loại sức cuốn hút của bậc đế vương: " Trong trò chơi tôi sẽ toàn lực nghiền áp bọn họ.”
Cơn gió thổi qua làm cho mái tóc màu bạc kia cũng bay bay theo gió.
Nhưng mà, đến nay đám người kia đều còn không biết Phó Cửu chính là Hắc Đào Z, còn ở kia tức giận bất bình.
“Phó thiếu, chẳng lẽ chúng ta liền như vậy buông tha tiểu tử kia!? Cậu nghe một chút hắn vừa rồi nói gì đó, phun ra phân? Chính là không có đem ngài để vào mắt!”
Các đội viên hiển nhiên là nói ra những lời nói có ý xấu, trước kia bọn họ ở công ty liền xem tên phế vật kia không vừa mắt, bọn họ đều ở đấy phải nhẫn lain hắn, hiện tại bọn họ đã không ở Hạ Hồng Hoa làm việc, dựa vào cái gì còn muốn nhẫn lại hắn!
“Ai nói muốn buông tha hắn.” Phó Hi Minh lạnh lùng cười, tràn ngập khinh thường: “Phó Cửu không chỉ là các người nhìn không thuận mắt, trong trường học cũng có người đã sớm muốn đối phó hắn, tốn chút tiền làm để cho người khác mang hắn đưa đến trước mặt các người, cho các người tùy tiện đánh, không phải càng tốt?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.