Thời điểm Phó Cửu ôm lấy Tiết Dao Dao, những người có mặt trong phòng học đều bị chấn động.
Có vài nữ sinh trợn tròn mắt, không thể tin được nhìn một màn này!
Cả người Tiết Dao Dao cứng ngắc, muốn mở miệng nói cảm ơn lại sợ mình không kiềm chế được mà bật khóc.
Phó Cửu giống như người không có việc gì, ngồi xuống ghế, tay trái tùy ý đặt ở phía sau lưng Tiết Dao Dao, mỉm cười nhợt nhạt: "Bánh bao lần trước ăn rất ngon, hôm nay không có sao?"
Tiết Dao Dao không nói gì, gật đầu rồi lại lắc đầu, sau đó cúi đầu, từng giọt rồi lại từng giọt nước mắt rơi xuống trên sách giáo khoa.
Cô cũng không rõ vì cớ gì mà lúc bị người khi dễ như vậy đều không bao giờ khóc.
Cố tình thiếu niên kia chỉ hỏi thăm một câu cực kỳ bình thường lại có thể làm cô khóc không thành tiếng.
Tiết Dao Dao nghĩ đại khái là vì cái ôm vừa rồi quá ấm áp, ấm áp đến mức có thể quên đi nỗi nhục nhã ấy.
"Không có thật rồi." Phó Cửu vô cùng tiếc nuối sờ soạng bụng nhỏ của mình, kế tiếp vừa cử động tay trái, một cây kẹo que xuất hiện ở trước mắt Tiết Đao Dao, trên khóe miệng còn mang theo ý cười: "Cầm đi, con gái nên ăn ngọt nhiều một chút."
Các bạn học xung quanh nhìn hai người hành động thân mật, có hâm mộ cũng có ghen ghét.
Nữ sinh xinh đẹp nhất ban D không hiểu rõ nhỏ heo mập kia có gì tốt, đáng giá để Phó Cửu quan tâm như vậy!
"Chẳng lẽ Phó Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/1131161/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.