COCO khiếp sợ cắn rớt lỗ tai con thỏ. 
Hai người bảo tiêu cũng là bốn mắt nhìn nhau ngốc tại chỗ. 
Đừng nói chỉ riêng bọn họ, ngay cả Trần Hiểu Đông cũng mở to hai mắt. 
Thế nhưng... Thế nhưng để cho thiếu gia đi vào?! 
Bọn học sinh đứng vây xem càng không thể tin được lấy tay bưng kín miệng. 
Phó Cửu đưa tay lên vỗ vỗ vai bọn họ: “Đã nói là tổng giám đốc của các anh đang đợi tôi, sao lại không tin chứ?” 
Bọn bảo tiêu quay đầu nhìn lại, phải có lời chứng thực của ông chủ nhà mình, bọn họ không tin đây là sự thật! 
“Để hắn đi vào.” Giọng nói thờ ơ của Tần Mạc lặp lại một lần nữa. 
COCO kinh ngạc quay đầu lại: “Đội trưởng, anh đừng như vậy. Mặc dù trước kia người nọ đã tự ý ôm anh, anh cũng không thể có ý nghĩ muốn đánh hắn trước mặt mọi người nha.” 
Lúc này Phó Cửu đã đi tới gần, cánh tay trái tùy ý đặt trên cử sổ xe, cong người xuống, gương mặt tuấn mỹ đến gần Tần Mạc, nguyên bản hai mắt kia nhìn rất đẹp, nhìn gần như vậy càng làm người ta kinh tâm động phách: “Hửm? Tần đại thần muốn đánh ai? Tôi sao?” 
Tần Mạc cau mày nhìn gương mặt Phó Cửu ở trước mắt như được thượng đế ban tặng, cách mình càng ngày càng gần. 
Hơi thở rất thơm, mang theo hương vị của kẹo. Sắc mặt thiếu niên kia thờ ơ, môi mỏng rất thích hợp để hôn liền ở trước mặt anh, mang theo một tia ý cười trêu chọc. 
Đối mặt với công kích đùa giỡn như vậy cũng chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/1131100/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.