Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt của Sở Du kiêu ngạo khinh thường: "Tôi chỉ đang nói chuyện không thể bình thường hơn mà thôi, nhắc nhở mọi người đừng để bị cô lừa!"
“Thật đúng là một lý do đường hoàng, sứ giả chính nghĩa à?” Giản Thất cong môi: “Nếu tôi đoán sai không sai, cô nhằm vào tôi, hẳn là bởi vì Đường giáo quan nhỉ?”
Nhìn mặt mà nói chuyện gì đó luôn là điểm mạnh của cô.
Hôm nay khi ra bãi tập, cô đi tìm Đường Cận Ngự, Sở Du lúc này đã chạy tới cửa đột nhiên dừng lại, thậm chí còn không động đậy!
Vừa nhìn đã biết người này là loại người có lòng háo thắng mạnh mẽ, lần đầu tập hợp đã mắc sai lầm, đây không phải là hành vi nên có.
Đặc biệt là khi rời đi, lời cảnh cáo của cô ta, sau khi kết thúc chặng đường chạy việt dã dài năm cây số, ánh mắt thù địch, giận dữ nhìn cô, cùng với ánh mắt ái mộ thỉnh thoảng nhìn về phía Đường Cận Ngự!
Rõ ràng Sở Du đã coi cô như tình địch!
Chỉ là cô vẫn còn hơi khó hiểu, sáng nay bọn họ gặp nhau ở ký túc xá cô ta tỏ vẻ rất không chào đón cô, vậy trước đây bọn họ từng gặp nhau sao?
Hơn nữa khi đó cô và Đường Cận Ngự còn đứng cạnh nhau!
Lời nói của Giản Thất làm thay đổi biểu cảm của Sở Du một chút nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, tuy nhiên sự thay đổi này Giản Thất vẫn dễ dàng nắm bắt được.
Cô đoán đúng rồi!
“Cô thích Đường giáo quan cho nên nhìn tôi nói chuyện với Đường giáo quan trong lòng không vui. Bây giờ cô bắt đầu bôi nhọ thanh danh của tôi, tôi nói không sai đúng chứ?"
“Không phải!” Sở Du lạnh lùng hét lên: “Giản Thất, đừng nói hươu nói vượn!”

Giản Thất cười đi về phía Sở Du, cả người lộ ra vẻ bất cần: "Bị người ta nói trúng chuyện trong lòng rồi cho nên bây giờ thẹn quá hóa giận?"
Sở Du giận tím mặt, nhất là nhìn thấy ánh mắt khác thường của đám người, lửa giận trong lòng dường như càng ngày càng bừng lên.
“Giản Thất, là cô tự tìm cái chết!” Sở Du không nhịn được trực tiếp duỗi tay ra, tát cho Giản Thất một cái.
Giản Thất lùi ra sau một bước né tránh, Sở Du tát hụt.
Có vẻ như điều này khiến cô ta càng trở nên chật vật hơn.
Sau khi xuống giường, Sở Du đứng yên tại chỗ nhìn Giản Thất bằng ánh mắt lạnh lùng: "Giản Thất, hôm nay cô gây ra nhiều chuyện như vậy khiến mọi người phải chịu phạt, bây giờ cô còn tạt nước bẩn vào người tôi. Cô thật sự là người đã lăn lộn trong giới giải trí, thủ đoạn này khiến người ta cam bái hạ phong (chịu lép vế)!"
Lời nói của Sở Du khiến cho mọi người tỉnh lại.
Giản Thất chỉ là một nghệ sĩ, không có danh phận địa vị gì.
Tất cả mọi người đều biết thân phận phía sau Sở Du, hầu hết học sinh trong trường đại học quân sự chính quy đều thuộc gia đình có cán bộ nòng cốt, đương nhiên cũng không thiếu những gia đình bình thường.
Do đó nên làm cái gì, mọi người đều rất rõ.
Hơn nữa quả thật bởi vì Giản Thất cho nên hôm nay mọi người phải chịu phạt.
Cả nhóm người đều đi về phía Giản Thất.
Giản Thất nhướng mày, cho nên bây giờ đang chơi trò bạo lực học đường với cô?
Giản Thất câu môi, cười cực kỳ xấu xa, hoạt động xương cốt, đánh nhau sao?

Rất lâu rồi chưa từng đánh nhau, vừa hay muốn thử!
“Các người đang làm gì thế?”
Ngay khi mọi người chuẩn bị động thủ, một giọng nói lạnh lùng vang lên ở cửa.
Giọng nói quen thuộc này khiến tất cả mọi người sững sờ, nhanh chóng quay người lại, ngoan ngoãn đứng tử tế.
“Đêm muộn rồi còn không ngủ, tụ tập ở đây, muốn làm gì vậy?” Đường Cận Ngự lạnh lùng hỏi.
“Báo cáo với giáo quan, chúng tôi đang tán gẫu!” Một trong số các cô gái trả lời.
“Tán gẫu?”
Đường Cận Ngự cười lạnh, muốn cùng anh chơi tâm tư à, quả thật muốn tìm chết!
“Thời gian hai phút, xuống tầng tập hợp!”
“Mang vác nặng chạy mười km!”
Đường Cận Ngự lạnh lùng nói!
Khuôn mặt của mọi người đều trở nên khó coi.
Sở Du tức giận nhìn Giản Thất nhưng Giản Thất lại bình tĩnh liếm môi, luyện tập thêm, cũng không tệ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.