Chương trước
Chương sau
“Cửu cô nương…” Một giọng nói vừa ấm, vừa thanh thoát cắt ngang bầu không khí kỳ quái giữa mấy người.
Mọi người nhìn sang.
Nhậm Nhiễm Nhiễm vội vàng sửa soạn quần áo của mình, ánh mắt thẹn thùng nhìn Kiều ảnh để trước mặt.
Ngay lập tức biến thành bộ dáng ôn nhu, đáng yêu, nũng nịu mở miệng: “Kiều~”
“Cửu cô nương, tôi muốn cùng cô thảo luận cốt truyện, không biết cô có thời gian không?”
Ngay khi Nhậm Nhiễm Nhiễm định nói đã trực tiếp bị Kiều Bách cắt ngang, gần như phớt lờ cô.
Vẻ mặt của Nhậm Nhiễm Nhiễm không thể dùng từ xấu hổ để hình dung.
Giản Thất mỉm cười, quả nhiên là nam thần lạnh lùng!
Nhưng mà Cửu cô nương?
Không phải là anh ta đến tên cô cũng không biết, trực tiếp gọi tên cô trong bộ phim chứ!
Đối với điểm này, thật ra Giản Thất không hề bận tâm, bình tĩnh cười: “Anh cảm thấy vừa rồi không ổn sao? Muốn quay lại lần nữa?”
Lời nói của Giản Thất lập tức khiến Nhậm Nhiễm Nhiễm và người đại diện của cô ta cười có chút tự mãn, bây giờ ngay cả Kiều ảnh đế cũng ghét bỏ, thế mà này còn ra vẻ tự đắc như vậy!
Ngay khi hai người chuẩn bị cười nhạo Giản Thất lần nữa, lại thấy Kiều Bách lắc đầu: “Không phải, vừa nãy rất tốt, thật sự không tồi… năng lực Cửu cô nương tạo nặn nhân vật rất tốt.”
Đây được xem như là lần đầu tiên Kiều Bách nhiều năm như vậy ca ngợi kỹ năng diễn xuất của một người, dù thế nào đi chăng nữa, người lạnh lùng như Kiều Bách sẽ không ở nơi công cộng như này để khen người khác, cho dù bị phóng viên hỏi cũng chỉ nói một câu rất tốt rồi kết thúc.

Một câu năng lực tạo nên nhân vật rất tốt, ở từ điển của Kiều Bách đã xem như là sự khẳng định tối cao rồi.
Khuôn mặt của Nhậm Nhiễm Nhiễm và người đại diện của cô ta thay đổi rõ ràng.
Coco khinh thường hai người bên cạnh, tiếp tục rỗi.
Một câu nói này của Kiều Bách đã đủ để vả mặt hai người, việc gì phải nói quá nhiều.
Người đại diện lôi Nhậm Nhiễm Nhiễm từ từ rời đi, sợ hãi Coco dỗi xong sẽ khiến ấn tưởng của Kiều Bách về Nhậm Nhiễm Nhiễm trở nên xấu đi.
Bất quá vẫn có chút ghen tị, Kiều Bách thực sự đến gặp Giản Thất để thảo luận về phần diễn.
Giản Thất không có phản ứng gì, nhưng Coco ở bên cạnh trông đặc biệt kϊƈɦ động.
Kiều Bách là thần tượng của Giản Thất, nếu cô gái này kϊƈɦ động làm ra chuyện gì không thể tưởng tượng được, không biết đám phóng viên bên cạnh sẽ viết gì.
Dù sao các phóng viên xung quanh như ‘hổ rình mồi’ nhìn qua.
Giản Thất không có hứng thú với Kiều Bách, nhưng lại rất chú ý đến trợ lý cầm ly nước mặc áo sơ mi denim nào đó bên cạnh.
Đường Cận Ngự cố ý tránh khỏi tầm mắt cô, khuôn mặt lạnh lùng kia, trông còn lạnh hơn cả Kiều Bách bên cạnh.
Kiều Bách cũng chú ý tới ánh mắt của Giản Thất, nghi ngờ hỏi: “Cửu cô nương, cô quen biết trợ lý tôi à?”
Giản Thất câu môi cười tinh nghịch: “Không quen, chỉ cảm thấy Kiều ảnh đế đẹp trai như vậy thì nhan sắc của trợ lý cũng phải có giá trị nghịch thiên, đây không phải là người mới Kiều ảnh để định dẫn xuất đạo đâu chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.