Úc Tùng Niên không sao ngủ được. Thẩm Thứ vùi đầu trong chăn chỉ để lộ ra một nửa khuôn mặt. Hàng lông mi dài đang từ từ nhắm lại, nhìn vừa đẹp trai lại vừa vô cùng đáng ghét.
Đương nhiên cậu biết Thẩm Thứ nói bây giờ đi ngủ sớm thực ra là để trả thù việc vừa rồi cậu lơ đễnh.
Úc Tùng Niên muốn lật chăn kéo Thẩm Thứ ra để nói rõ việc này. Vì sao anh lại nói tới bây giờ mới biết rằng cậu và Thẩm Nguyên không có chuyện gì cơ chứ?
Thẩm Thứ bị cậu đỡ dưới cánh tay rồi nâng lên với tư thế như bế một đứa bé mà kéo từ chăn ra. Quần áo ngủ của anh trượt xuống, lộ ra phần lớn bả vai.
Dáng vẻ xuân xanh này không những không thể thu hút sự chú ý của Úc Tùng Niên mà ngược lại là biểu cảm nghiêm túc của đối phương. Cậu kéo quần áo bị lệch về chỗ cũ, hai người sửa sang lại mặt mũi rồi bày ra tư thế tâm sự đêm khuya: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sự trả thù nho nhỏ của Thẩm Thứ đi qua thì buồn bực trong lòng cũng tan đi nhiều.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Úc Tùng Niên tự nhiên anh lại thấy khó mở lời, nhưng dù khó thế nào cũng cần phải nói ra. Tựa như nếu anh không phát hiện ra khăn quàng cổ kia có chữ Lev thì cả đời này anh sẽ chẳng thể biết được năm ấy Úc Tùng Niên đã từng đến tìm anh.
Nếu anh không chủ động mở lời thì có lẽ cả đời này Úc Tùng Niên cũng sẽ mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983363/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.