Trong phòng tối om, bên ngoài mơ hồ có tiếng người hầu đi qua đi lại nói chuyện với nhau.
Ngón tay nhợt nhạt đặt lên tủ quần áo gỗ màu nâu, lưu lại dấu tay ướt át. Mỗi khi anh nắm chặt nó, những khớp xương của anh nổi lên rõ ràng, có thể thấy rõ mỗi một mạch máu trên mu bàn tay của anh.
Anh lảo đảo bị Úc Tùng Niên đẩy vào phòng thay đồ, mông đụng vào ngăn tủ, phía sau lưng là áo ba đờ xuy mùa đông.
Thắt lưng yếu ớt khó có thể đứng vững, cơ thể anh ngã về phía sau, gần như chìm nghỉm trong đống quần áo, bị Úc Tùng Niên dùng tay trần kéo ra từ trong lớp lớp quần áo.
Việc ngã ngửa ngoài ý muốn đặt dấu chấm hết cho nụ hôn gấp gáp và sâu sắc này. Một dải ruy băng đỏ sậm ở trong tủ quần áo rơi xuống má của Thẩm Thứ, dán lên đôi môi sưng đỏ của anh.
Khoang miệng Thẩm Thứ tê dại, còn có chút ngứa do đầu lưỡi của Úc Tùng Niên kéo ra.
Ngón tay cái cách ở lớp tơ lụa đỏ sậm, đặt trên làn da ấm áp, Úc Tùng Niên lặp đi lặp lại lời khen trước lúc họ hôn nhau.
Thẩm Thứ mạnh mẽ ôm lấy cổ Úc Tùng Niên, ôm hai má cậu, không hôn lên ngay mà dùng chóp mũi cọ cọ: “Đừng nói… nói anh xinh đẹp nữa.”
Hơi thở nóng hổi phả lên trên môi của Úc Tùng Niên.
Lúc anh định hôn, Úc Tùng Niên đặt tay lên mặt của Thẩm Thứ, trượt xuống cằm anh ấn một cái khiến môi anh phải hé ra, lộ ra một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983352/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.