Thẩm Thứ bị giọng nói này chất vấn, cả người anh run lên, dũng khí sinh ra do say rượu cũng tiêu tan hết cả. Anh đổ mồ hôi lạnh, ngón tay cũng cứng đờ đến mức không thể ôm Úc Tùng Niên được nữa.
Dường như Úc Tùng Niên không muốn dây dưa với anh, cậu đứng dậy nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, gài xong đai an toàn lập tức quay người ra ngoài.
Nhưng cậu không thể đi được, bởi vì Thẩm Thứ đã tháo dây an toàn rồi nhào lên ôm lấy eo cậu, không cho cậu đi.
Trong xe lặng ngắt như tờ, chẳng ai nói gì, Thẩm Thứ biết những lời không đúng lúc sẽ phá hỏng mọi thứ, có lẽ ngay cả kết hôn cũng không thành.
Phải nói gì đó thôi, chất cồn khiến đại não anh rối tinh rối mù, nên nói thế nào mới phải đây? Không biết nữa.
Thấy Úc Tùng Niên nhúc nhích, anh còn tưởng đối phương mất kiên nhẫn nên mới hoảng loạn nói: “Xin lỗi.”
Phải xin lỗi vì bản thân đã mạo phạm người ta: “Sau này tôi sẽ không đưa ra yêu cầu như thế nữa.”
Đôi mắt anh rất đau, có thể lúc nãy căng thẳng quá nên mồ hôi chảy vào, cũng có thể do kính áp tròng, Thẩm Thứ chớp chớp mắt: “Tôi không có ý coi thường cậu, chỉ là…” Anh không biết nên giải thích thế nào mới khiến Úc Tùng Niên nguôi cơn giận.
Chỉ đành lặp lại một cách vụng về: “Xin lỗi cậu nhiều lắm, tất cả là lỗi của tôi, cậu đừng giận.”
Nói hết xong Thẩm Thứ không còn biết nói gì nữa, tay ôm chặt lấy Úc Tùng Niên không chịu buông.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983334/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.