Úc Tùng Niên còn đang ngủ khò khò trong chăn, không biết mình đã tình cờ một phát lên tiên.
(raw: 发了一笔财)
Thẩm Thứ đang ở bên ngoài nhìn thấy rượu mà có phần đau lòng thay, rượu lâu năm rồi, còn là phiên bản giới hạn số lượng.
Thật trùng hợp là lần trước Lâm Chí Quân vừa gửi cho anh một trang web bán loại này, 39 vạn tám, gần 40 vạn một chai.
Một người dám gửi một kẻ dám nhận. Chỉ có quà đáp lễ cho ông nội chỉ có tám vạn tám, Thẩm Thứ cứ ngại quá ít.
Nhưng đòi nhiều thì anh sợ ông sẽ không vui, cũng sợ Úc Tùng Niên không dám nhận.
Mà Úc Tùng Niên không dám nhận thật, cậu ngủ một giấc tới trưa mới tỉnh, đầu tóc bù xù, nằm trên giường ôm cái gối của Thẩm Thứ đến ngơ ngẩn.
Thẩm Thứ đẩy cửa vào, nhìn thấy dáng vẻ chưa tỉnh ngủ của cậu thì thấy rất thú vị.
Anh nhắc Úc Tùng Niên xem Wechat, chấp nhận bạn tốt.
Úc Tùng Niên vẫn còn chưa tỉnh hẳn, chỉ mở Wechat lên như lời Thẩm thứ nói. Chốc lát sau cậu đã bừng tỉnh vì người ta chuyển khoản cho mình.
Úc Tùng Niên cầm di động: “Thẩm Thứ, sao ông của anh lại chuyển tiền cho em vậy?”
Thẩm Thứ vừa định giải thích đã nghe Úc Tùng Niên ngơ ngác nói: “Ông ấy muốn em nhận tám vạn tám này sau đó rời bỏ cháu trai của ông sao?”
Nếu Thẩm Đạo Xương nghe được câu này của Úc Tùng Niên không chừng sẽ còn khen cậu nhạy bén, nhưng sẽ không đồng ý với ý tưởng này.
Chẳng lẽ trong lòng Úc Tùng Niên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983331/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.