Úc Tùng Niên nhẹ nhàng thở hắt ra, nhìn Thẩm Thứ. Cậu muốn xác nhận rằng đối phương đang cầu hôn thật hay chỉ là đang trêu đùa cậu.
Tuy nhiên cậu lại không nhìn ra được gì từ khuôn mặt ấy. Giọng điệu của anh bình thản và giản đơn như thể đang mời Úc Tùng Niên đi ăn một bữa cơm chứ không phải đang cầu hôn cậu – một người đã nhiều năm không gặp và thậm chí cũng không thân thiết gì.
Úc Tùng Niên nhìn ly rượu trong tay Thẩm Thứ, đoán chắc đây mới là tên đầu sỏ gây ra mọi tội lỗi, chính nó khiến Thẩm Thứ xúc động mà đi cầu hôn cậu.
Cậu duỗi tay lấy ly rượu ra khỏi tay Thẩm Thứ.
Thời tiết ôn hòa là thế nhưng đầu ngón tay Úc Tùng Niên vẫn ấm nóng. Dù chỉ mặc một chiếc áo ngắn tay nhưng nhiệt độ cơ thể của cậu vẫn cao hơn cả Thẩm Thứ, người đang mặc quần áo chỉnh tề.
Úc Tùng Niên đặt ly rượu của Thẩm Thứ lên chiếc bàn dài, nở một nụ cười ôn hòa lịch sự: “Anh say rồi.”
Thẩm Thứ nâng tay lên xem giờ, tính toán xem mình có thể nói chuyện với Úc Tùng Niên thêm bao lâu nữa và phải mất bao nhiêu thời gian để thuyết phục cậu.
“Một ly rượu nho thôi mà, làm gì đến mức say cơ chứ.” Thẩm Thứ nói.
Giây tiếp theo, anh thấy Úc Tùng Niên bước đến. Độ ấm mới vừa dừng ở mu bàn tay giờ đã vòng qua eo anh, ôm anh tránh sang một bên.
Anh thấp hơn Úc Tùng Niên một chút nên hiển nhiên chóp mũi sẽ dí vào cổ Úc Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983307/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.