Thẩm Thứ và Úc Tùng Niên cùng học ở một trường quý tộc, giáo viên đều là những người tài giỏi xuất sắc, đồng phục cũng rất đa dạng.
Có lễ phục riêng cho buổi chào cờ ngày thứ hai, học thể dục thì đổi sang quần áo thể thao, ngoài ra còn có đồng phục cho các buổi học khác.
Áo sơ mi trắng cộc tay phối hợp với quần tây, áo vest khoác ngoài.
Vào mùa hè, trừ khi chơi thể thao ngoài trời thì trong phòng học luôn bật điều hòa, học sinh không có cơ hội để cởi áo khoác ngoài.
Đồng phục cấp ba của Thẩm Thứ vẫn còn để ở nhà họ Thẩm.
Nghe được yêu cầu của Úc Tùng Niên, Thẩm Thứ đặt thìa xuống, nghiêm túc hỏi: “Đây là món quà mà em muốn sao?”
Nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của anh, Úc Tùng Niên ngừng cười, giải thích: “Em cũng không có ý gì đâu, nếu như anh không muốn…”
“Được.” Thẩm Thứ đồng ý, cắt ngang câu nói của Úc Tùng Niên.
“Ngoài đồng phục, em có muốn thêm thứ gì nữa không?” Thẩm Thứ hỏi.
Úc Tùng Niên chần chờ nói: “Tuần trăng mật anh ở với em lâu một chút được không?”
Một yêu cầu đơn giản như vậy, giống như một người vợ mới cưới bị người chồng bận rộn bỏ rơi, muốn được bù đắp về mặt tinh thần hơn là vật chất.
“Tuần trăng mật đương nhiên anh sẽ ở cạnh em. Đây không gọi là một món quà được, em nghĩ lại đi.” Thẩm Thứ nói.
Úc Tùng Niên giả vờ trầm tư suy nghĩ, cuối cùng nói: “Thế em giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/3588642/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.