Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, Dụ Sở thức dậy, vội vàng rửa mặt xong lại bò lên trên giường, vui vẻ ngẩng đầu, cầm điện thoại, đăng kí tài khoản Weibo cho mình.
Theo đuổi thần tượng cần chuẩn bị: Tài khoản!
Nguyên chủ thật ra đã có một cái tài khoản, nhưng Dụ Sở lại cảm thấy nội dung hơi lộn xộn, hơn nữa còn có một ít bài mắng chửi anti-fan trên Weibo…… Không có lợi cho hình tượng của cô.
Cô quyết định chính mình tự mở một cái tài khoản để theo đuổi thần tượng.
Lúc đăng kí, vì đột hiện nhớ đến thân phận fan của mình, cô tùy tay đăng ký:
“Đem ca ca cưới về nhà làm lão bà của ta”.
Vốn dĩ tính đặt tên đơn giản, nhưng đa số đều đã được dùng, không có biện pháp đành phải chọn cái khác.
Bất quá không sao cả, có thể nhìn ra mình là một fan mê muội là được.
Dụ Sở chọn một ảnh thịnh thế mỹ nhan làm chân dung.
OK. Thế là xong!
Bài Weibo đầu tiên, cô nghĩ nghĩ, sau đó đăng ảnh chụp ở buổi biểu diễn ngày hôm qua lên.
Ảnh chụp không có người, chỉ có một biển huỳnh quang xinh đẹp. Không có biện pháp khác, chỗ ngồi ở bên ngoài, căn bản là nhìn không thấy bóng người.
Dụ Sở chua xót mà kèm thêm một bức ảnh, sau đó là dòng chữ:
“Tuy rằng hiện tại chưa thể nhìn thấy ca ca, nhưng một ngày nào đó sẽ có thể! Ta muốn nỗ lực! Ca ca, chờ ta thi đại học xong sẽ cưới ngươi!”
Sau khi Weibo phát ra, Dụ Sở vốn đang lo lắng cho mình quá không rụt rè, kết quả dạo một vòng chủ đề cá nhân của Thần Hi, những fans khác phong cách cũng gần như thế này……
“A a a a a bảo bối ta yêu ngươi!”
“Thần Hi bảo bối khi nào tới cưới ta?”
“Ngao ngao ngao ngao ca ca ngươi cũng quá đẹp đi, mỗi ngày đều lưu ảnh liếm màn hình!!”
“A a a a ta có thể hay không ôm ngươi một cái, a a a trên đời sao lại có thể có người soái như vậy!”
“Ta không phải fan bạn gái, ta là fan mẹ! Bảo bối ngươi nhất định phải chú ý thân thể nga! Không cần mệt, phải ăn uống nghỉ ngơi nga!”
……
Phong cách đều khác nhau.
Dụ Sở hòa nhập vào hội fan girl một cách hoàn hảo, không có một chút cảm giác bất hòa.
Cô tâm tình có chút phức tạp.
Nhiều tiểu yêu tinh như vậy mơ ước lão bà của ta....
*
Chiều nay phải đến trường học, Dụ Sở chào hỏi ba mẹ, sau đó xuất phát trước bốn tiếng, vừa bước vào lớp đã vang lên tiếng chuông tự học buổi tối.
Cùng bàn là một cô gái xinh đẹp khuôn mặt tròn trịa tên là Lưu Quả Quả đang nằm trên bàn viết cái gì đó, Dụ Sở kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, Quả Quả quay lại vừa lúc nhìn thấy cô, liền ném bút đi, ánh mắt phát sáng, cười rạng rỡ nhìn Dụ Sở, hỏi: "Ảnh! Ảnh chụp! Ahhhh, cậu có thấy Thần Hi ca không?"
Tiết tự học buổi tối trong phòng học có chút ồn ào.
Nhưng nhìn chung còn khá an tĩnh.
Quả Quả quá kích động, thanh âm có chút không khống chế được, đã tận lực đè thấp, nhưng vẫn thu hút không ít người quay đầu lại xem.
Tuy nhiên mọi người cũng không nghe rõ cô nói cái gì.
Dụ Sở dựng thẳng ngón trỏ, thở dài một tiếng.
“Ohhh!” Quả Quả lập tức câm miệng im lặng, chỉ là ánh mắt như cũ kích động, nhìn chằm chằm cặp sách Dụ Sở, ý bảo cô mau lấy ảnh ra nhìn xem.
Quả Quả cũng là fan trung thành của Thần Hi.
Thần Hi fan quá nhiều.
Dụ Sở tâm tình lại phức tạp.
Cô lấy điện thoại ra, hai người ngẩng đầu thăm dò, thấy thầy giáo vẫn chưa tới, mới yên tâm mà khởi động máy, Dụ Sở tìm được hai tấm hình đưa cho Quả Quả xem.
Quả Quả nín thở phấn khích chờ đợi.
Sau khi Dụ Sở click mở hình ảnh, cô cắn mu bàn tay của mình tránh cho nhịn không được mà thét lên.
“A a a…… Ai??”
“Sở Sở này cái gì cũng không có a?”
Quả Quả há hốc mồm.
Trên hình là biển sao tại hiện trường, đẹp chấn động, nhưng là không có thấy bóng dáng của Thần Hi a!
Dụ Sở thu hồi di động, nhỏ giọng nói thầm: “Mình ngồi ở bên ngoài, nhìn không thấy người, có thể chụp thế này đã là không tệ rồi.”
“……”
Quả Quả không nói nên lời mà nhìn cô.
Vừa mới nói xong.
Bàn sau bỗng nhiên truyền đến âm thanh, giống như có người nhịn không được cười lên tiếng.
Nữ sinh ngồi ghế sau nghe rõ toàn bộ đối thoại của hai người, lúc này nhịn không được cười nhạo một tiếng.
Dụ Sở cùng Quả Quả đều quay đầu lại.
Đập vào mắt, là một nữ sinh có mái tóc đen dài, nhướng mày nhìn cô: “Không thể nào, ở bên trong hội trường liền có thể nhìn thấy người a, ngươi ngồi rất xa sao, sẽ không phải là ở bên ngoài đi?”
Nữ sinh kia dùng bút ngoéo một lọn tóc, cười chớp mắt: “Vé vào sân cũng không đắt, Thần Hi ca của chúng ta rất tốt bụng, nếu đổi thành người khác, vé vào sân nhất định sẽ là giá trên trời. Cậu còn thậm chí không đủ tiền mua vé a."
Dụ Sở liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Quả Quả ở bên cạnh trộm nhỏ giọng nói thầm: “Lần trước trên diễn đàn trường mọi người bình chọn cậu là hoa khôi, Lưu Tiểu Điệp đã thua. Đừng nói lý với cô ấy.”
Lưu Tiểu Điệp không nghe thấy cô nói cái gì, nhưng theo trực giác biết không phải lời hay về mình, sắc mặt hơi lạnh xuống, âm dương quái khí: “Nghèo như vậy thì đừng theo đuổi thần tượng a, số liệu xếp hạng cho ca ca cũng cần tiền để mua a, loại fan như cậu, chỉ đang kéo chân sau thôi.”
“Cậu!” Đối phương nói thật sự rất quá đáng, Quả Quả tức giận nhịn không được muốn đứng lên.
Dụ Sở giữ chặt cô, lắc đầu, lại liếc mắt nhìn Lưu Tiểu Điệp: “Cậu nói Thần Hi cần mua số liệu? Thành tích của ca ca là dựa vào tài năng, cậu nói một câu mua xếp hạng, lời này nếu đưa lên trên mạng, không chừng sẽ khiến cho nhiều người qua đường hiểu lầm a, loại fan như cậu mới là kéo chân sau đi.”
“Cậu!”
Bị phản bác, Lưu Tiểu Điệp thay đổi sắc mặt, tức giận nghiến răng, cười lạnh: “Ha, nhưng cậu đến bây giờ có từng gặp qua ca ca sao? Tôi nói cho cậu biết, tôi đã từng thấy hai lần! Tôi còn có ảnh có chữ kí Thần Hi tự tay viết, còn cậu thì sao, cậu đời này có thể có một tấm sao?”
Cô ta nhìn Dụ Sở từ đầu đến chân, vẻ mặt giễu cợt.
Quả Quả tức giận: “Cậu đừng khinh người quá đáng.”
Dụ Sở lười cùng đối phương lý luận, lôi kéo Quả Quả, không hề để ý tới Lưu Tiểu Điệp.
Đến tối, sau một hồi nháo như vậy, Quả Quả ghê tởm cực kỳ, không muốn viết bài tập nữa, nhỏ giọng nghiến răng nghiến lợi mà nói:
“Thật là không thể hiểu được, cô ta thấy được Thần Hi hai lần chính là quản lý của anh ấy! Còn dám lấy ra khoe…Còn chữ kí, đó là album có chữ ký do công ty phát hành, vận khí tốt mới cướp được, lại không phải là cô ta tiêu tiền mua, nói giống như chúng ta không xứng theo đuổi ca ca vậy? Ca ca có tiền như vậy, anh ấy để ý tới tiền của fan sao?”
Dụ Sở vỗ vai cô tỏ vẻ an ủi.
Quả Quả thở phì phì.
Chính là bài tập không thể không làm…
Vì thế một bên mắng một bên tiếp tục làm bài tập.
Dụ Sở đã làm bài tập xong, chống cằm ngồi trong chốc lát, có chút nhàm chán mà lấy điện thoại ra, thuận tay phát bài lên Weibo:
“Lão bà nha… Ta bị fan ngươi khi dễ”
Bên dưới dòng chữ còn kèm theo một bức ảnh được tìm kiếm ngẫu nhiên từ Internet.
Nhưng ảnh trên mạng của Thần Hi xem ra cũng không tệ lắm, ảnh cũng trắng tinh, thêm bộ lọc trực tiếp trở thành một tấm poster lớn.
Khó trách fan lại nhiều như vậy.
Dụ Sở click mở weibo của thần tượng nhìn nhìn.
Weibo của vị ca ca này thật ra rất ít chia sẻ, xuất đạo hai năm cũng chỉ rải rác được mấy chục tin.
Thật cao lãnh a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.