Hắn là đế vương, có mưu lược, có tầm nhìn, cũng có khi phải đánh cược để đổi lấy cuộc sống xa hoa.
Hắn sợ nếu lúc này bỏ lỡ, lần sau muốn chạy trốn không biết phải chờ đến khi nào?
Vó ngựa tung ra, đáy lòng Lý Triệt nhanh chóng cân nhắc, lúc này nếu không chạy trốn được, hậu quả khi bị bắt trở về sẽ là gì, nhưng nếu như thành công, có lẽ tối nay hắn có thể đến Văn Sơn!
Kẻ ám sát còn chưa tìm ra, sống chết của hắn cũng chưa rõ.
Nếu cứ ngồi chờ chết, đám người kia ở chỗ tối, hắn ngoài sáng, chỉ có thể mặc người xâu xé. Cho dù là cấm quân tìm được hắn, kẻ ám sát vẫn sẽ tìm cơ hội ra tay, tính mạng hắn tùy thời đều có nguy hiểm.
Hắn nếu vẫn tiếp tục làm một con ngựa, sống chết chỉ là vấn đề thời gian.
Hắn cần phải đánh cược!
Cược hắn có thể thuận lợi chạy trốn tới Văn Sơn!
Đáy lòng đã có quyết định, cửa phía Đông trại nuôi ngựa liền ở trước mắt, hắn quay đầu liếc nhìn về hướng của Sở Lạc.
Nếu ngày sau hắn còn sống, có thể nhớ rõ đoạn kí ức này, điều duy nhất mà hắn cảm thấy may mắn có lẽ là vì gặp được đôi mắt kia, cùng với nghe qua thanh âm của nàng.
Lý Triệt quay đầu lại, bước chân bên dưới nhanh như bay.
"Con ngựa kia muốn chạy! Mau ngăn lại!" Trong trại nuôi ngựa không biết là gã sai vặt nào hô to một tiếng.
Mọi người đều sôi nổi phục hồi tinh thần, ngay cả Sở Lạc cùng Sở Linh đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam-kieu/974599/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.