Chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa. Người chơi lục tục đứng dậy đi tới phòng ăn theo sự nhắc nhở của hệ thống.
Cả căn phòng rộng lớn, ánh sáng đèn màu trắng lạnh lẽo chiếu xuống. Trên tường chi chít hình vẽ bậy của trẻ con nhìn qua lại khiến người ta khó chịu. Không khí yên lặng làm tăng thêm vẻ âm trầm, u ám.
Một đám người lớn như bọn họ ngồi ghế trẻ em ăn cơm, chung quy vẫn là cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Bữa trưa để sẵn trên bàn gồm có cơm thịt kho tàu với trứng, súp cua và rau xào. Nhìn qua tương đối phong phí.
Kinh Thế dùng đũa gắp lên một miếng thịt lớn thơm ngào ngạt. Hắn xoa xoa cằm, quan sát hồi lâu rồi lại thả xuống.
: "Trọng lượng không đúng."
Liếc sang thấy Ôn Mặc và Dung Ly đều đang chuẩn bị múc thức ăn vào miệng, Kinh Thế không chút ngần ngại dùng đũa đập rớt đồ trên tay hai người.
Dung Ly nhấc mắt nhìn qua, trên mặt Ôn Mặc không khỏi lộ vẻ mờ mịt.
Kinh Thế còn chưa kịp giải thích, phía sau liền vang lên một tiếng 'rầm' thu hút sự chú ý của mọi người.
Một thanh niên đầu đinh áo hoa ôm cổ họng ngã lăn ra đất. Gã dùng hai tay ôm chặt lấy cổ họng, những đường gân xanh trên trán hằn lên rõ rệt.
Thanh niên đó liên tục ho khan. Biểu hiện của gã dữ tợn đến mức khiến cho người ta phải giật mình. Cuối cùng sau khi ho cả ra máu lẫn vài thứ gì đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-mang-cac-vi-vung-len/2595363/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.