Tới khi bầu trời ngả màu, Kinh Thế vẫn không có người muốn thuê. Chỉ còn cách cắp biển đi theo Ôn Mặc và Dung Ly tới nơi chọn phó bản xem giết thời gian.
Nơi chọn phó bản là một sảnh lớn với mặt gương khổng lồ ở trung tâm. Bao quanh là tầng tầng lớp lớp giá xếp chồng lên nhau, cấu trúc tương tự thư viện. Trên giá đặt vô số màn hình với hình nền đặc sắc cùng tên phó bản, cấp bậc tương ứng. Muốn vào phó bản nào, chỉ cần lựa chọn màn hình mình muốn. Sau khi người tham gia đạt đủ số lượng sẽ được dịch chuyển đến trước gương. Bắt đầu tiến vào trong phó bản.
Ở đây có kha khá người chơi đang lựa chọn phó bản. Phần lớn tập trung ở khu cấp C,D.
Kinh Thế chẳng buồn quan tâm cấp bậc. Hắn chắp hai tay sau lưng lượng vòng quanh mấy màn hình có khung cảnh nhà đẹp.
Dung Ly nhìn qua, nghi hoặc: "Cậu đang làm gì thế?"
Kinh Thế: "Tìm chỗ ở."
: "Anh Kinh đừng vậy. Nếu cần anh có thể lấy điểm từ em mà." Ôn Mặc nở một nụ cười có hơi e dè.
Nhưng người nọ chỉ lắc đầu, lại tiếp tục lựa phó bản như lựa rau ngoài chợ.
Mới bước chân vào thế giới kinh dị, thường người ta sẽ nghỉ ngơi, thuận tiện quan sát sắp xếp tình huống. Cả thế giới Vực Thẳm chỉ có Kinh Thế vừa ra phó bản đã bắt đầu lựa cái tiếp theo chỉ để có chỗ ngủ.
À, không phải chỉ có hắn. Vẫn còn hai người nào đó một mực theo sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-mang-cac-vi-vung-len/2595354/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.