Bóng đêm trên biển yên tĩnh mà dịu dàng. Mặt trăng màu lam lặng lẽ rót ánh sáng qua khung cửa thủy tinh tròn, nhẹ nhàng rơi xuống trên sàn gỗ.
Phòng livestream của những người chơi đang đánh nhịp rộn rã:
[ Đây không phải người chơi mới tiềm năng kia sao? Mà có tiềm năng thế nào thì đâm đầu vào phó bản cấp S cũng chết sớm thôi. Đúng là người trẻ tuổi cuồng vọng, không biết tự lượng sức. ]
[ Toi rồi, chó Linh Uyên đang ở đây! Qua một lớp màn hình mà tui vẫn ngửi được mùi con báo đó! ]
[ Chời má! Lầu trên bắt đầu làm tôi sợ rồi đấy. ]
[ Má! Linh Uyên vào phó bản này hả? Bồ tát ơi, hãy dùng bình can lộ đập đầu tên đó giúp con. ]
[ Ôi mẹ ơi, tiên tôn An Vi cũng vào đây. Ai bảo chó Linh Uyên tránh xa nam thần nhà tôi với! Báo đồ đệ nam thần nhưng đừng báo nam thần! ]
[ Đây không phải Micae sao? Vị hết thời này muốn vào đấu đá tìm lại vinh quang năm xưa à? ]
[ Ui ui, nhiều nhan sắc đẹp đẽ quá. Đừng như vậy mà, đừng đánh thức fetish của em~ ]
[ Phó bản này tập hợp nhiều tên thú vị ghê. Theo dõi, phải theo dõi đến cùng. ]
Kinh Thế chưa thích ứng truyền tống, đầu óc hãy còn mơ hồ. Trước mắt cả người có chút phát ngốc ngồi trên ghế dựa. Bản thân muốn ngồi dậy nhưng lại không thể cử động chân tay được. Hắn dường như không thể điều khiển được thân thể nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-mang-cac-vi-vung-len/2595332/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.