Bầu trời không ngừng có tia chớp xẹt qua, bối cảnh là sự tối tăm nồng nặc đến cực điểm. Thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng còi hơi không ngừng quanh quẩn. 
Con tàu phồn hoa bậc nhất băng băng rẽ sóng mà đi. Trên màn hình, bình luận nhảy lên liên tục không dừng: 
[ Đến rồi đến rồi! Từ lúc xem phó bản này đến giờ tôi chưa thấy nhóm người chơi nào dám chủ động đi làm nhiệm vụ phụ tuyến chiếm tàu đâu! ] 
[ Biết ngay tên nào đó sẽ không chịu ngồi yên mà. Quả là Linh Uyên trong môi trường tự nhiên. ] 
[ Phong thái của Micae so với trước thay đổi nhiều quá, nhưng vẫn rất tuyệt nha! Không hổ danh người chơi huyền thoại! Yêu rồi, yêu rồi! ] 
[ Nhường đường cho An phu nhân nàooo! ] 
[ Chị gái cũng rất tuyệt. Giờ cô ấy thành con cưng của tôi luôn rồi. Tôi sẽ bám phòng phát sóng này cả đời luôn! ] 
[ Á á á xếp hạng phòng livestream lại tăng rồi! Đỉnh quá!!! Mẹ nó chứ tiến lên nào nhóm liên hoan văn nghệ! ] 
Chập choạng tối, một toán hành khách âm mưu nổi loạn thăm dò khắp tàu, vô thanh vô thức triển khai hành động. 
Kinh Thế hai vai mang Linh Uyên, tay bế Micae, nhẹ như không mà đẩy một xe đẩy phủ vải kín lớn gấp mười lần bản thân. Men theo đường đi riêng của phục vụ tàu từ tầng dưới thấp lên cao. Xuyên qua cửa phòng khép hờ có thể thấy các thủy thủ và phục vụ đều đã ngất xỉu bị trói gô lại với nhau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-mang-cac-vi-vung-len/2595323/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.