Cảnh Duy không có mặt trong lớp, cũng không tham gia tiết học. Nhưng lại không có ai thắc mắc về sự vắng mặt của cô ta, phó bản cũng không có thông báo gì. Xem ra trong tay cô ả không thiếu đạo cụ tốt, công hội Ám Sát muốn đối phó bọn họ cũng rất bỏ công.
Tiết học thứ hai, không người chơi nào bị gọi lên phát biểu. Kinh Thế tranh thủ thời gian sau khi kết thúc tiết, suy diễn ra các phương án hành động khác nhau, nhanh chóng lập ra một kế hoạch ổn thỏa nếu chạm mặt Cảnh Duy.
So với năm người bọn họ, mức độ nghiêm ngặt trong hiệu suất và xử lý sự việc một cách có hiệu quả của những người chơi khác cũng rất đáng nể. Đã có một nhóm khác cũng đi xuống hang thỏ và nhận ra sự khác biệt giữa hai thế giới.
Đến tận khi tiết học thứ ba kết thúc, Cảnh Duy vẫn không lộ mặt. Cũng không có ai được gọi lên phát biểu hay giải bài. Nếu không được gọi, liền khó tích đủ dấu để tốt nghiệp. Điều này khiến những người chơi khác cảm thấy vô cùng gấp gáp. Cũng chứng thực cho suy đoán của Kinh Thế, trò chơi sẽ không để họ qua cửa quá dễ dàng.
Sau tiết thứ ba khoảng chừng nửa tiếng, hệ thống phát thông báo cho mọi người đến căng tin dùng bữa nhẹ.
Lúc này mà tùy tiện phân tán thì rất có khả năng chết như thế nào cũng không biết. Những người chơi còn lại đều nhất trí đi chung thành một đoàn, kéo nhau đến căng tin xem tình huống.
Căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-mang-cac-vi-vung-len/2594732/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.