Bắc Minh Vân hình như phát hiện ra vấn đề, toàn bộ hành thi xuất hiện trong nghĩa địa đã không dưới mấy chục con, nhưng trong vòng mười mét xung quanh Nho Nhỏ lại không có một con nào, hơn nữa chỉ cần Bắc Minh Vân ôm Nho Nhỏ tiến về phía trước, bọn chúng đều lui về phía sau "Có vẻ như vậy! Đúng rồi, Hạ Trường đã từng nói Nho Nhỏ có khả năng khống chế hành thi, Bắc Minh Vân, cô thử để Nho Nhỏ thử một chút, xem có thể khống chế những hành thi này hay không!” Bắc Minh Vân gật đầu, nhìn về phía Nho Nhỏ: “Nho Nhỏ, em có thể khống chế bọn chúng không?” Nho Nhỏ gật đầu: "Có thể!” Trong lúc nói chuyện, Nho Nhỏ vươn bàn tay non nớt hướng về phía những hành thi kia nói: “Các người tránh hết ra đi! Không ngờ rằng những hành thi kia thực sự đều ngoan ngoãn lui sang một bên, giống như đang nhận lệnh của chủ nhân, cúi đầu không dám nhìn thắng! "Nho Nhỏ, em thật tuyệt vời! ” Bắc Minh Vân vui vẻ khen ngợi “Vâng, vâng! Nho Nhỏ còn có thể lợi hại hơn nữa! Trong lúc nói chuyện, Nho Nhỏ giống như một đứa trẻ muốn được khen, hướng về phía những hành thi kia mà ra lệnh: “Các người đều quỳ xuống hết đi!” Những hành thi kia đương nhiên đều ngoan ngoãn quỳ xuống, Nho Nhỏ đắc ý ngẩng đầu hướng về phía Bắc Minh Vân: “Chị thấy em lợi hại không? " “Lợi hại! Nho Nhỏ là lợi hại nhất!” “Chúng ta đi thôi!” Mấy người họ dưới sự trợ giúp của Nho Nhỏ, bình yên vượt qua được đảm hành thi, đi tới bên cạnh đầm lầy độc chướng, nhìn đầm lầy dưới chân không ngừng biến chuyển, ánh mắt Trương Thành Quân trở nên nặng nề nói: "Tôi có thể cảm nhận được bên trong đầm lầy này khí độc rất khủng khiếp, hơn nữa còn xen lẫn thi khí cùng với âm khí, đừng nói người bình thường, nếu như chúng ta tùy tiện đi vào, cũng không biết có thể chịu được nổi bao lâu!” Cửa vào gia trang nhà họ Dương rất có khả năng là ở dưới đầm lầy này! “Nhưng mà, chúng ta đi xuống bằng cách nào?” Bắc Minh Vân hiện tại đặt ra một câu hỏi: Ba người Diệp Phùng hướng ánh mắt về phía Nho Nhỏ! Bắc Minh Vân nhìn thấy ba ánh mắt không có ý tốt của bọn họ, liền lên tiếng bảo vệ Nho Nhỏ: “Các anh... các anh nhìn Nho Nhỏ làm gì, tôi nói cho các anh biết, Nho Nhỏ của chúng ta nhỏ bé như vậy, chuyện nguy hiểm như thế này chắc chắn là không thể!” Trên mặt ba người hiện lên một tia khó hiểu? Cái gì mà Nho Nhỏ nhà bọn họ chứ? Tuổi của nó, so với bốn người chúng ta cộng lại còn lớn hơn, còn cần cô phải bảo vệ như đứa trẻ này sao? Ba người không nói gì, chỉ nhìn thẳng Bắc Minh Vân, Bắc Minh Vân bị ảnh mắt ba người bọn họ nhìn thật sự chịu không nổi, cúi đầu hỏi Nho Nhỏ: “Nho Nhỏ, em có cách để đi xuống đấy không? Nếu không thì đừng miễn cưỡng nhé!” Nho Nhỏ cảm nhận được sự quan tâm này, trong lòng cảm thấy được sự ấm áp, nhìn Bắc Minh Vân: “Chị muốn đi xuống sao?” Bắc Minh Vân gật đầu: “Đúng vậy, chị muốn đi xuống, cần Nho Nhỏ giúp đỡ, nhưng nếu Nho Nhỏ không có cách thì không cần miễn cưỡng đâu, chị không muốn Nho Nhỏ bị thương, nếu không được thì cứ để cho ba người bọn họ đi xuống thử đi!” Ba người họ nhìn nhau, có nhầm hay không vậy, bọn họ mới quen biết mấy ngày, chúng ta đều quen biết đã lâu như vậy, cộng lại cũng không bằng một tên nhóc kia. Địa vị này tụt xuống cũng quá nhanh rồi! “Chị yên tâm, Nho Nhỏ có cách!” Nói xong Nho Nhỏ muốn Bắc Minh Vân bỏ mình xuống, lập tức trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc, khi đôi tay nhỏ bé kia cử động, thứ vốn dĩ là đầm lầy đột nhiên giống như nước sôi, bắt đầu mạnh mẽ biến đổi, dòng khí lạnh lẽo tỏa ra từ người của Nho Nhỏ. Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, bùn lầy đặc quánh cuộn trào, chỉ là trong nháy mắt đã hiện ra một con đường đi xuống!” "Quả nhiên là có bí ẩn bên trong! Hay cho một nhà họ Dương, đã sắp xếp ở đây trước, cho dù người khác tìm được cũng không vào được!" “Đi Chuyện không nên chậm trễ, mấy người bọn họ lập tức tiến vào trong, quả nhiên phía dưới có hang động khác, sau khi qua cánh cửa, khung cảnh lại một lần nữa biển thành một cảnh tượng khác: Một ngọn đồi trơ trọi khắp nơi tràn ngập mộ phần, nhà cửa cũ nát, thậm chí ngay cả bầu trời trên đỉnh đầu đều là một màu xám xịt Âm khí tràn ngập, động vật và thực vật duy nhất có thể nhìn thấy là cây liễu và quạt “Đây là gia trang nhà họ Dương sao? Thật đáng sợ!” Bắc Minh Vân ôm Nho Nhỏ, trong lòng còn sợ hãi nói! "Người nào đó?" Đột nhiên, một giọng nói ảm đạm khàn khàn truyền đến, hai dáng người mặc áo choàng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, tuy rằng nhìn không rõ mặt, nhưng cơn lạnh thấu xương đó đột nhiên bao trùm lên mấy người họ, phía sau áo choàng đen giống như đang mang theo thứ gì đó, lúc Bắc Minh Vân nghi ngờ, chỉ thấy hai người mặc đồ đen không chút do dự cởi những thứ phía sau lưng ra, sau đó dùng tay vẽ ra một vài động tác kỳ quái, liền thấy những thứ phía sau di chuyển như vật thể sống, chúng cử động và rống lên một tiếng gầm gừ, đứng trước mặt hai người! “Hành thi! Đó là hành thi!” “Không sai!” Trương Thành Quân nghiêm túc nói: "Người nhà họ Dương, phía sau là tử thi! Đây không chỉ là đồng bọn của họ mà còn là vũ khí của họ! Hơn nữa thứ họ mang phía sau lưng đã không thể coi là hành thi, mà đã là cương thi "Cương thi?" “Đúng vậy! Hành thi là loại thi cấp thấp nhất, mà cương thi so với hành thi cao hơn một bậc, trong cương thi lại phân ra làm bốn loại: Trắng, đỏ, bạc, vàng!” “Trong đó cương thi vàng là mạnh nhất không tưởng tượng được, chúng hoàn toàn có tư duy như bình thường, thử tưởng tượng một cương thi không bị chúng ta điều khiển, với cơ thể có thể bay lên trời và trốn thoát, đây mới là thứ năm đó giúp cho nhà họ Dương độc bá thiên hạ, có thể chiếm một trong tám đại thế gia!” Cương thi? Thật sự có cương thi? ồ ồ, điều này thật sự không đúng, điều này không phù hợp với lịch sử? Thần Chung Kiều, ngài đang ở đâu? “Khoan ra tay” Trương Thành Quân hô to một tiếng: "Tôi là đại diện nhà họ Hàn, Trương Thành Quân, đến thăm gia trang nhà họ Dương!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]