**********
"Anh Diệp!"
Giọng của Bắc Minh Vân không lớn, nhưng trong hang động tối đen này thì tiếng vang đặc biệt rõ ràng, nhưng lại lộ ra một sự ớn lạnh không thể giải thích được!
Lấy ngọn đuốc nhìn xung quanh, không có gì khác ngoài sự im lặng! "Anh Diệp, anh đừng làm tôi sợ!" "Anh đang ở đâu! Mau ra đây đi!" Ngoài sự im lặng ra thì không hề có giọng nói nào khác trả lời cô! "Cô Minh Vân!"
Giờ phút này, giọng điệu của Trần Vượng tràn vẻ nghiêm trọng không gì sánh được, chỉ thấy anh ta cẩn thận quan sát xung quanh, tích tụ nội lực trong người lại, giọng nói nặng nề: "Vừa rồi chúng ta và Đế sư Diệp đã giao ước, một khi phía dưới này không có bất cứ vấn đề gì thì kéo dây thừng ba cái rồi chúng ta sẽ xuống, để sư sẽ ở đây đợi chúng ta. Mà khi chúng ta nhận được tin tức của Đế sư Diệp thì lập tức đi xuống, nhưng mà Đế sư Diệp bỗng dưng biến mất!" "Đúng vậy, anh ấy đi đâu chứ?" "Phía trước có ba cửa động!"
Bỗng nhiên, Trương Thành Quân không nói lời nào mà bước đến, vẻ mặt nghiêm trọng: "Tôi vừa đi quan sát một chút, phía trước khoảng chừng mười bước chân thì có ba cái cửa động. Bên trong cửa động rất tối, tôi dùng lửa rọi vào cũng không phát hiện bất cứ thứ gì!" "Cho nên chỉ có vài khả năng!" "Thứ nhất, Diệp Phùng phát hiện điều gì đó nhưng không kịp chờ chúng ta nên tự mình đi trước!" "Thứ hai, lúc Diệp Phùng đang đợi chúng ta thì gặp phải một số nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-su-xuat-son/1649869/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.