Trước mặt Hà Tố Nghi là tên hề trang điểm lòe loẹt kia, anh ta đang nở một nụ cười xán lan.
Đột nhiên xảy ra cảnh này khiến tất cả mọi
người đều sợ hãi.
Địch Lợi Tư là người phản ứng lại nhanh nhất, ông ta vội vàng tới bên cạnh Nhiếp Bình: “Nhiếp Binh, anh không sao chứ?"
“Ông đây không sao?”
“Tôi khuyên ông nên đứng ra xa một chút, nếu không lát nữa một thân toàn máu thì tôi
không chịu trách nhiệm đâu."
Gương mặt của Nhiếp Binh tức giận đẩyĐịch Lợi Tư ra một bên, ánh mắt anh ta tràn
đầy sát khí nhìn tên hề: “Ông đây lớn như thế
này rồi nhưng vẫn chưa có ai dám làm ông bị
thương”
“Tiểu tử! Mày được đẩy, không ngờ rằng cũng có lúc ông đây mắc sai lầm, dựa vào tốc
độ vừa nãy của con dao thì mày chắc cũng
không phải người bình thường rồi?”
Chỉ cần một dao vừa nãy thôi thì Nhiếp Binh cũng có thể nhìn ra được tên hề ở trước
mặt đây tuyệt đối là một cao thủ.
Thấy tên hề không hề nói chuyện vẫn mang một bộ mặt nhăn nhở cười ngốc nghếch, Nhiếp Binh cảm thấy mình như đang bị coi thường vậy, cho nên sát khí trong mắt càng tăng lên gấp ba: “Đừng cho rằng cứ giả ngốc như thế thì ông đây không biết.
“Vừa nãy từ trên người mày ông đây khônghề cảm nhận thấy một chút nguy hiểm nào, có thể thấy được mày giấu sát khí của mình rất hoàn hảo. Thêm một dạo khi nãy nữa, nếu như không phải tạo có chút thân thủ thì giờ khắc này đã trở thành một thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-su-xuat-son/1649759/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.