🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giống như tiếng gọi của tử thần, sắc mặt của Tác Thiên bùng bùng thay đổi, hắn ta còn chưa phản ứng kịp thì một bóng dáng như ma quỷ đột nhiên xuất hiện.
Xa xa mười mét có thêm một người con gái, lúc này, vậy mà nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta rồi!
Khỏe môi cô ta nhếch lên hiện rõ nụ cười, nhìn Tác Thiên: “Anh trai này gấp gáp đi đầu vậy?” "Chọc cho Lang đại ca nhà tôi mất hứng, không để cái mạng lại thì sao người ta bảo cáo kết quả công việc được hả?” "Được rồi, quên tự giới thiệu rồi, bản cô nương, Cửu Lang của băng bảng Lang, bậc thầy dịch dung Thiên Diện!” "Bình thường am hiểu nhất chính là dịch dung, nhưng nếu đánh nhau, am hiểu nhất đó chính là đối mặt!”
Đang nói chuyện, tay áo rộng thùng thình đưa tới trước mặt hắn ta, khuôn mặt vốn vui tươi lập tức như nữ quỷ vô cùng kinh khủng!
Hai mắt sung huyết, cổ nổi gân xanh, môi màu đỏ tươi, như lệ quỷ dưới địa ngục.
Xếp thứ 8 trong bảng Cửu Lang, bật thành dịch dung Thiên Diện!
Dựa theo sự thay đổi của khuôn mặt, khí thể trên Thiên Diện cũng đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt tràn ngập sát ý sắc bén vô tận, móng tay của mười ngón tay cũng đột nhiên dài ra, từng chiêu từng chiêu công kích về phía chỗ hiểm của Tác Thiên!
Nhìn thấy cô ta đơn độc chiến đấu với Tác Thiên, Diệp Phùng nhìn thoáng qua người mặt áo blouse trắng bên cạnh, cười nói: “Vu Thiện, anh không đi giúp sao?”
Không sai, áo blouse trắng cũng là một trong chính người trong bảng Cửu Lang, nhà giải phẫu học, Vu Thiện!
Chỉ thấy Vu Thiện thu hồi dao giải phẩu trong tay, lạnh lùng ùng lắng đầu: "Không cần đâu!” "Sức chiến đấu của Thiên Diện, là dựa vào mặt mà đánh giá!” "Cô ta của lúc này, là bộ mặt tàn bạo nhất, dưới trạng thái này, ngay cả tôi, cũng không chắc là đối thủ của cô ta!”
Nhìn Tác Thiên hoảng loạn ứng phó công kích của Thiên Diện, trên mặt nấu luyện, hiện lên vẻ bị ai nhè nhẹ: “Chậc chậc, cao thủ bẩm sinh này, thật đúng là không may rồi!” “Không phải nói chứ, chọc ai không chọc lại đi chọc nữ nhân!” “Bởi vì lúc các cô điên lên rồi, thật sự còn đáng sợ hơn quỷ!"
Vào lúc này, Tác Thiên vừa sợ vừa giận, sợ chính là nhìn cô gái trẻ tuổi như vậy, sức chiến đấu đã cao như vậy rồi, hắn ta vốn không hề đánh trả lại được.
Tức chính là, trong lúc Thiên Diện hạ thủ, hoàn toàn đều là chiêu hiểm, chỉ cần hơi vô ý một chút thì cái mạng nhỏ này sợ là phải nằm lại tại nơi đây!
Nếu cứ tiếp tục như thế, chính là không thể sống sót trở về, còn chưa chắc đâu!
Nghĩ vậy, trên mặt anh ta hiện vẻ quyết liệt, lớn giọng hét to: “Ngài Diệp, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi! “Tôi chỉ là một người thờ cúng được nhà họ Vu mời tới thôi, giữa chúng ta cũng không có thù hận đến múc sống chết!” “Nể mặt đều là người trong võ đạo, xin ngài Diệp cho tôi một con đường sống!” “Tôi đã bảo, chỉ cần anh ta cho tôi, tôi lập tức từ chối chức vụ thờ cúng của nhà họ Vu, rời khỏi đảo Thanh Loan, về lại tông môn không bao giờ bước chân ra khỏi cửa nửa bước!”
Đối mặt với sức chiến đấu mạnh mẽ của Thiên Diện, Tác Thiên thật sự sợ hãi!
Cái gì mà tôn nghiêm và cốt cách của cao thủ bẩm sinh, cũng bị hắn ta vứt đi hết, dù sao, không có cái gì quan trọng hơn mạng sống nhỏ này hết
Đối mặt với sự yếu thể của Tác Thiên, Diệp Phùng lại cười rất nhẹ nhàng: “Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, Tác Thiên, mày xem nơi này là lữ quán của mày sao?" "Nếu thực lực không tốt đổi lại là tao, mày sẽ bỏ qua cho tạo sao?" "Hi!" "Mày đã là người học võ, hẳn là càng nên biết, kẻ mạnh sống, kẻ thua chết, quy tắc sinh tồn của võ đạo, mấy nghìn năm này, cho đến bây giờ chưa từng thay đổi!” "Mày..." “Diệp Phùng! Mày thật sự muốn cá chết lưới rách sao?"
Tác Thiên vừa sợ vừa giận!
Diệp Phùng nhìn hắn ta với vẻ trêu túc: “Cả nhất định phải chết, nhưng lưới có rách hay không, vậy còn chưa biết được đâu!”
Gương mặt của Tác Thiên đỏ lên, cầu xin tha không có kết quả, theo đó vết thương trên người càng ngày càng nhiều hơn, hắn ta càng ngày càng sốt rượt
Một mình Thiên Diện cũng đủ ép chết hắn ta rồi, huống chi, còn một áo blouse trắng cao thủ bẩm sinh hư hư thực thực, vồn dĩ còn chưa hàng động!
Nếu cứ tiếp như vậy, chết tuyệt đối chính là bản thân! Muốn có đường sống, phải liều mạng một phen!
Nghĩ vậy, trên gương mặt hắn ta đột nhiên hiện vẻ kiên quyết
Sau đó, khí thế trên người Tác Thiên lập tức mạnh lên, hai tay nhăn nheo, lúc này ở trong bóng tối, vậy mà lấp lánh ánh sáng trång!
Dựa vào công kích kiên cường đã đánh trúng vào điểm trí mạng của Thiên Diễn, Tác Thiên bỗng thổ huyết, nhưng trên gương mặt hắn ta không có một chút thống khổ, trái lại còn mang theo vẻ vui mừng!
Bởi vì một đòn tấn công này đã kéo khoảng cách giữa hắn ta và Thiên Diện
Không có bất cứ do dự nào lập tức xoay người bỏ chạy, trong nháy mắt chợt hiện tia hung ác thô bạo: “Diệp Phùng! Mày hãy chờ bố mày đấy! “Mọi thứ của hôm này, sau này tao sẽ đòi lại gấp mười lần..
Khà khai
Còn chưa nói xong, đột nhiên, một tia lạnh lẽo, nháy mắt xẹt qua Diệp Phùng, bóng dáng của Tác Thiên đang bay nhanh chợt dừng lại, cúi đầu nhìn con dao giải phẫu đang cầm trên ngực mình, vẻ mặt không thể tin nổi!
Vu Thiện lặng im bước tới bên cạnh người hắn ta, rút con dao giải phẫu, lạnh lùng nhìn hắn ta, rồi lại lạnh lùng thốt lên hai chữ: “ồn ào!"
Thiên Diện theo sau đến nhìn thấy Vu Thiện ra tay, sát ý nồng nặc, chỉa thẳng vào người hắn ta! “Con mồi của tôi, ai cho phép anh ra tay hả?"
Vu Thiện nhíu mày, không nói gì, một luồng khí thế vô hình lặng lẽ dâng lên!
Thiên Diện biến sắc, thế nhưng mặt thể hiện theo trái tim. "Được rồi...
Đúng lúc này, một âm thanh khe khẽ truyền đến, tuy rằng nghe rất bình thường, nhưng toàn thân Thiên Diên đột nhiên rung lên!
Sau đó sắc mặt thay đổi, khôi phục lại dáng vẻ ngọt ngào một lần nữa, cho dù sát y trên người, cũng biến mất không thất, dường như chưa từng xuất hiện vậy! “Buông... buông tôi ra..."
Tác Thiên nằm trên đất, che vết máu trên ngực, ánh mắt đã từ từ rời rạc, mang theo dục vọng muốn sống: “Mày... mày không thể giết tao!” “Tao là để tử của Hắc Mộc Môn, nếu... nếu mày giết tao, sự phụ của tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” "Hắc Mộc Môn?"
Diệp Phùng bỗng nhiên nhướng mày.
Tuy rằng võ giả ít, nhưng bọn họ vẫn có thế giới của chính mình như trước.
Một cục ba môn 4 gia tộc lớn, khắp Cửu Châu mở mười tám phái!
Những lời này, đại biểu cho thế cục võ đạo của Thiên triều hiện nay!
Một cục này, tất nhiên chỉ cục võ thống, tuy rằng thời gian thành lập ngắn, nhưng có chính phủ làm chỗ dựa, trở thành 1 thủ lĩnh hoàn toàn xứng đáng trong giới võ đạo! Còn ba môn bốn gia tộc lớn, kẻ trước đó khai sơn lập phái, kẻ sau là thế gia võ giả!
Nhưng mặc cho là ba môn hay bốn gia tộc lớn, đều là truyền thường trăm nghìn năm, nội tình thâm hậu, thậm chí là cục võ thống, đều phải đối đãi theo lễ nghĩa!
Mà cái gọi là mười tám phái, chính là mười tám môn phái phân tán khắp nơi ở Cửu Châu Thiên triều, tuy rằng cũng là tu võ đạo và căn cơ nông cạn, trong một môn phái, tối đa chỉ có một đến hai cao thủ cảnh giới tông sư tọa trấn, kém xa với ba môn bốn gia tộc!
Diệp Phùng thật trăm triệu không ngờ đến, ở đây, vậy mà có thể gặp gỡ được một đệ tử của Hắc Mộc Môn!
Phải biết rằng, Hắc Mộc Môn nằm trong ba môn, thực lực khá mạnh, có không ít hơn mười vị cao thủ cảnh giới tông sư, thậm chí có lời đồn, còn có mấy vị lão tổ, đột phá được cảnh giới đại tông sư
Quan trọng nhất chính là, danh tiếng của Hắc Mộc Môn trong giới võ đạo cũng không tốt, ngạo mạn ngang tàng, bậc cha chú còn cực kỳ bao che khuyết điểm, với võ giả bình thường cũng chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn thôi!
Nhìn thấy sự trầm tư hiện lên trong mắt Diệp Phùng, Tác Thiên biết anh sợ rồi, vội nói: “Mày đã là người trong võ đạo, chắc chắn biết tác phong của Hắc Mộc Môn tạo chứ, nếu mày dám giết tạo, Hắc Mọc Môn nhất định sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” “Chỉ cần mày tah cho tạo lúc này, ân oán trước đây của chúng ta cũng xí xóa, thậm chí còn có thể dẫn mày vào Hắc Mộc Môn, trở thành..."
Phốc!
Nói còn chưa xong, một tia lạnh lẽo đã xâm nhập vào cơ thể, Tác Thiên cúi đầy nhìn thấy lưỡi dao lạnh ngắt trên tim của mình, không thể tin nhìn Diệp Phùng: “Vì... vì sao?” “Lẽ... lẽ nào mày không sợ sự trả thù của Hắc Mộc Môn hay sao?”
Diệp Phùng liếc mắt nhìn hắn ta: “Mày ngu đúng không?” “Chính là sự trả thù cho nên mới giết mày đó!" "Dù sao, chỉ có người chết mới sẽ không đi tố cáo!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.