🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Anh..."
Nghe lời nói của Diệp Phùng vô cùng khinh miệt Dương Tử Hạo theo bản năng muốn phản bác, nhưng ảnh mắt đảo qua vệ sĩ trên mặt đất, muốn nói ra, lại miễn cưỡng nuốt xuống!
Anh ta tuy quần là áo lượt, nhưng anh ta không hề
ngu!
Tình thế kém hơn người ta, lúc này, còn muốn cùng Diệp Phùng phân luận cao thấp, đó hoàn toàn là tự ngược đãi
Nhìn đầu Dương Tử Hạo củi xuống, trong mắt Diệp Phùng cũng hiện lên một tia sáng xem ra, cậu ẩm ăn chơi này cũng không phải là không có tí hiểu biết nào, ít nhất, hiểu được cái gì gọi là suy xét tình thế.
"Vị đại công tước nước Mai Lâm tương lai này, hiện tại, còn cần tôi hủy đăng ký không?"
Nghe giọng điệu cười tùm tìm của Diệp Phùng, Dương Từ Hạo hít sâu hai hơi, con người rũ xuống, bànra lửa giận nồng đậm, cần rằng: "Không Không cần thiết
"Ha ha, như vậy từ sớm không phải tốt hơn không "Câu nhường một bước, tôi cho một bước, mới có thể xây dựng được xã hội hài hòa mà!"
Diệp Phùng khẽ cười, cũng không làm Dương Tử Hạo khó xử, sau đó nắm tay Hà Tổ Nghi rời khỏi khách
san.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, sau đó một tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp đại sảnh khách sạn.
"A a a a!"
"Tôi sẽ giết họ!"
Với thể lực của Dương Tử Hạo, rất nhanh đã tra rõ
lai lịch của Diệp Phùng!
Nhìn vào một báo cáo chi tiết trước bàn, Dương Tử Hạo trực tiếp xé ra thành từng mảnh: "Tôi nghĩ là nhân vật lớn nào, hóa ra là một giáo viên nghèo!" "CMN, cậu đây lại để cho một tên dạy học đánh
Thù này không báo, sau này ông đây làm sao lại lăn
lộn trong giới?"
“Người đầu, tìm cho tôi một trăm người có năng lực, trực tiếp giết đến trường của Diệp Phùng, ông đây muốn tự minh chặt đứt tứ chi của anh ta ở trước mặthọc sinh của anh ta l
“Chờ một chút
Đột nhiên cô gái quyến rũ đi theo bên cạnh Dương Từ Hạo, mở miệng gọi anh ta lại.
Cô gái vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, dựa vào trong lòng Dương Từ Hạo, kiều mị nói: "Cục cưng, thấy Diệp Phùng này là muốn tổ chức nghi thức thu nhận đồ đệ ở khách sạn Thương Thanh đúng không?"
"Nếu đã tổ chức nghi thức thu đổ đệ, vậy khẳng định cũng sẽ có không ít người tham gia?"
Dương Từ Hạo khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Một người giáo viên nghèo có tư cách gì ở cùng một khách sạn với cậu đây?"
"Hơn nữa, một ông thầy nghèo thì dạy để thử có thể có mấy người có bản lĩnh?".
Khi nghe điều này, người phụ nữ mìm cười khúc khích, khuôn mặt của cô mỉm cười: "Đó là lý do tại sao chúng ta không thể đối phó với anh ta bây giờ!"
"Hơn nữa chúng ta phải đợi, đợi đến khi anh ta tổ chức nghi lễ cùng chúng ta!"
"Cái gì?"
Dương Tử Hạo nhất thời có chút khó hiểu: "Cục cứng, mười ngày sau là lễ đính hôn của chúng ta."“Với quan hệ giữa hai nhà chúng ta, người đến tham dự đều là nhà quyền quý của xã hội thượng lưu, thậm chí ngay cả ba anh đại công tước đường nhiệm của nước Mai Làm cũng sẽ đến tham dự
"Cũng tổ chức nghi lễ với người như vậy chẳng phải là mất mặt sao?"
Trong mắt cô gái hiện lên vẻ mặt đắc ý: "Cục cứng, em nghĩ nên thế này, Diệp Phùng này nếu đã chọn ở Thương Thanh để tổ chức nghi lễ thu đồ đệ, vậy khẳng định là vì khoe khoang, làm cho minh có chút mặt mũi: "
"Mà lễ đính hôn của chúng ta tổ chức cùng một khách sạn với anh ta, chờ khách của chúng ta đến, sau đó anh lại lấy tư thái cao cao tại thượng xuất hiện trước mặt anh ta, không chỉ có thể nhục mạ anh ta trước mặt tất cả bạn bè của anh ta, càng có thể làm cho tất cả đệ tử của anh ta nhìn thấy sư phụ của họ ở trước mặt anh cũng chẳng qua chỉ là nhân vật nhỏ bé mà thôi!"
"Giảm uy vọng và tôn nghiêm của anh ta dưới chân, chẳng phải càng sảng khoái sao?"
Nghe xong những lời của cô ta, ánh mắt Dương Tử Hạo nhất thời sáng lên, sau đó hôn cô ta một cái thật kêu: "Ha ha, Cục cưng, sao anh lại không nghĩ tới chuyện này chứ?""Giết người không dùng dao, hạ hạ, ý của em quá thực là tuyệt vời!
Trong mắt Dương Từ Hạo lỏe ra tia hưng phấn, khóe miệng nhếch lên một tia ác độc, Diệp Phùng, tôi sẽ để cho anh nhảy nhót thêm vài ngày nữa!
Tôi sẽ làm cho anh trong thời điểm huy hoảng nhất, ngã thảm nhất!
Trong nháy mắt, mười ngày đã đến.
Những người bình thường có lẽ không nhận thấy bất cứ điều gì, nhưng một số người nhạy cảm đã ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng trong thủ đô có rất nhiều xe sang mang biển số khác nhau.
Chiếc nào cũng thuộc về nhân vật lớn không ở Thủ Độ, giống như đã hẹn nhau lục tục đi tới thủ đô.
Đám người này đương nhiên đều là đệ tử của Đế
Su!
Lấy có thu nhận đồ đệ, mời đệ tử tụ tập tại thủ đô, có thể gặp lại sư phụ của mình, có thể cùng những sự huynh đệ chưa từng gặp mặt này tụ tập lại nói chuyện ăn chơi, đối với những đệ tử được Diệp Phùng dạy dỗ mà nói, thì đây chính là chuyện rất tốt
Hôm nay, khu Nam của khách sạn Thương Thanh đa dựa theo yêu cầu của Diệp Phùng đặt hai chiếc ghế thái sư ở chính giữa, sau đó hai bên, mỗi bên bày haimươi cái ghế, ở giữa là thảm đỏ hoàn toàn mới, trải ra một hành lang thật dài
Ngày hôm nay, Diệp Phùng cũng mặc một bộ áo dài trắng như tuyết, làm khi chất vốn không bình thường càng thêm nổi bật
Mà Hà Tổ Nghi, cũng theo yêu cầu của Diệp
Phùng, thay một bộ sườn xám phù hợp với quần áo của Diệp phùng! Mái tóc được búi cao, cô vốn đẹp như tiên, ăn mặc như vậy càng thêm sang trọng không hề tầm
thường.
Lúc 10 giờ 40 phút, hai vợ chồng chung tay đi vào đại sành, ngồi cao ở hai vị trí trên đầu.
Nhìn xuống đài không có một ai, Hà Tổ Nghi còn có chút khẩn trương, ngẩng đầu nhìn thời gian, nhỏ giọng hỏi: "Diệp Phùng, đệ tử của anh đã đến đâu rồi? Anh có muốn em sắp xếp cho người đón không?"
Diệp Phùng bưng chén trà trên bàn, uống một ngụm thật sâu, lạnh nhạt nói: "Không cần, thời gian đến thì tự nhiên sẽ đến!
“Hôm nay, em và anh là nhân vật chính, cứ an tâm
ngồi ở chỗ này đi!
"Nhưng mà...""Ha ha. Diệp Phùng, nghe nói hôm nay là nghị thực thụ đổ để của anh, nhưng sao cậu đây không thấy người nào vậy
Hà Tổ Nghi còn muốn nói cái gì đó, đột nhiên, một tiếng cười kiêu ngạo từ phía dưới truyền đến, cắt đứt lời của cô. Cô ngắng đầu nhìn, một đám người cao ngạo đi tới, người đứng đầu chính là Dương Tử Hạo
mặc âu phục!
Chỉ thấy trên mặt anh ta mang theo sự nham hiểm cùng với cao ngạo, nhìn xung quanh một lượt, khinh thường nói: "Chậc chậc, Diệp Phùng, cậu đây ngược lại rất tò mò, là ai cho anh tự tin, dám cùng ở cùng chỗ cậu đây mở tiệc đính hôn vậy?”
"Lấy tuổi của anh, cho dù là một thầy giáo thi học sinh anh dạy ra chỉ sợ cũng đều là một đám người lồng cũng không có chứ gì!
Một đám người xung quanh cũng đều cười theo, trong đó có một người đàn ông trẻ tuổi, trên mặt lộ ra sự ghét bỏ sâu sắc, nói: "Cậu Dương, hôm nay chính là ngày đính hôn của anh, người đến đây đều là nhân vật có mặt mũi, để cho một người nghèo dạy học này ở cùng một chỗ với chúng ta, vậy mặt mũi chúng ta đặt ở đâu?"
"Đúng vậy! Cũng không nhìn thân phận của mìnhlà gì, cũng xứng đáng ở cùng một mái hiện với những người như tôi sao?"
Nghe mọi người liên tiếp trào phúng, Dương Tử Hạo âm trầm cười, nhìn Diệp Phòng trên đài không hiể có phản ứng "Này, ông thầy đáng ghét Đặt chỗ ở Thương Thanh đã tiêu tốn không ít tiền đúng không?
"Mà mục đích hôm nay của anh chỉ sợ chính là vì ra vẻ ở trước mặt họ hàng và bạn bè phải không?"
“Chậc chậc, đáng tiếc, ý định này của anh sợ là thất bại rồi!"
Cậu đây muốn nhìn xem, Dương Tử Hạo tôi đứng ở chỗ này, hôm nay, ai dám bước vào hội trường này của anh một bước!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.