Đêm cô liêu tịch mịch.
Thành Thương Thiên, phủ Định Quốc công.
Một chiếc xe ngựa lặng lẽ đi ra từ cửa sau biệt viện phủ Định Quốc công, bên trong xe chính là bọn Vân Nghê. Cơ Nhược Tử.
Tô Vân mặc kình trang đứng trên đường, cúi đầu nói với Vân Nghê trong xe:
- Tô Vân tới cứu chậm trễ, khiến cho các vị phu nhân phải sợ hãi.
Giọng dịu dàng ung dung của Vân Nghê vang lên:
- Mấy hôm nay Tô Tướng quân vì mấy người chúng ta hao tổn biết bao tâm huyết, khổ cho Tướng quân rồi.
- Tô Vân, nói cho ta biết, ca ca ta thật sự muốn giết Thủy Thanh sao?
Thương Mẫn run giọng hỏi.
Tô Vân cười khổ đáp:
- Chuyện tới nước này rồi, Mẫn Công chúa vẫn chưa tin hay sao?
Thương Mẫn lập tức vén rèm xe lên:
- Như vậy Thủy Thanh thì sao, phải chăng chàng quyết định tạo phản?
Tô Vân nghiêm mặt trả lời:
- Thiển Tổng Suất lấy thiên hạ làm trọng, quyết không dám khinh suất tạo phản, nhiều nhất chỉ có thể nói là tự bảo vệ mình mà thôi. Xin Mẫn Công chúa cứ yên tâm, trước khi thuộc hạ tới đây, Thiển Tổng Suất cũng đã có dặn dò, nếu Mẫn Công chúa có hỏi việc này, nhân cơ hội bẩm báo, chỉ cần bệ hạ không giết Thiển Tổng Suất, vậy Thiển Tổng Suất tuyệt không tạo phản, dù là mất chức vì dân cũng không oán không hối.
- Được!
Thương Mẫn gật gật đầu:
- Ta tin chàng.
Sau đó nàng rúc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318344/quyen-7-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.