Thiển Thủy Thanh làm như không nhìn thấy:
- Rốt cục nàng vì lý do gì chạy ra tiền tuyến?
- Sao hả? Đánh tới nông nỗi này rồi, chàng mới nhớ hỏi ta chuyện này ư?
Xích Phong Uyển cười hỏi lại.
- Hừ!
Thiển Thủy Thanh không thèm nhìn nàng nữa.
Kiếp sống ba năm trong quân, đã lâu lắm không biết mùi vị nữ nhân, nhờ vào nội tâm bình tĩnh áp chế, nhưng bản năng đã có chút không nghe theo lý trí. Lại thêm thân thể hấp dẫn động lòng người kia chìm nổi trong nước thu hút vô cùng, nên trong lòng hắn cũng cảm thấy kích động một trận.
- Muốn biết đáp án ư? Vậy thì đơn giản, làm cho ta cao hứng, ta sẽ nói cho chàng biết.
- Đây không phải là Khang Châu, giữa ta và nàng không có gì để nói.
Xích Phong Uyển nhìn Thiển Thủy Thanh chằm chằm, chậm rãi từ trong bồn nước đứng lên, ngực đùi cong vút, da dẻ phơi trần, khiến cho người nhìn thấy phải kích động:
- Ta thấy chưa chắc.
Nàng chậm rãi nói.
Bước ra khỏi bồn, Xích Phong Uyển khoát nước lên mặt Thiển Thủy Thanh, nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve mũi, má, môi của hắn, nhẹ giọng nói:
- Lúc ở thành Tư Đắc Ma Nhĩ, chàng dùng ta làm lá chắn, ta thật sự rất hận chàng. Nhưng mũi tên do Đại Nguyên soái Cách Long Đặc bắn ra, đã làm cho ta hiểu thấu lòng chàng. Lúc ấy ta mới phát hiện, thật ra chàng chỉ tỏ ra kiên cường ngoài mặt, nhưng trong lòng chàng vẫn rất yếu mềm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318337/quyen-7-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.