Từ sau khi ba mươi vạn lang kỵ thảo nguyên đánh vào Công quốc Thánh Uy Nhĩ, Đồ Phu Lý Long đã ép buộc Công tước Uy Liêm của Vương quốc Uy Mẫn Tư Đặc phải ký hiệp ước, nói rõ rằng đại quân Đại Đế quốc Tây Xi tiến vào là do Công tước Uy Liêm mời mà đến, chứ không phải là tự tiện xâm lược, thông qua thủ đoạn này biến cuộc chiến tranh xâm lấn thành một trường tranh quyền đoạt lợi bên trong nội bộ Công quốc Thánh Uy Nhĩ. Mặc dù thủ đoạn này lừa không được cả người mù, nhưng dù sao đi nữa cũng phải làm như vậy, còn tin hay không là chuyện của người khác.
Sau khi người Đại Đế quốc Tây Xi giở trò ấy, Đế quốc Thiên Phong không chịu bị tụt hậu, cũng tìm tới Vương quốc Ba Nhĩ Cáp, hơn nữa còn công khai tỏ ra bằng lòng giúp đỡ bọn họ trở thành lãnh tụ tương lai của Công quốc Thánh Uy Nhĩ. Nguyên nhân không chỉ vì muốn phá hoại cái gọi là danh phận đại nghĩa của người Đại Đế quốc Tây Xi, quan trọng hơn là lập cơ sở để sau này mình có thể thống trị nơi đây. Lạc đà gầy dù sao cũng còn lớn hơn ngựa béo, thực lực của Vương quốc Thánh Lộ Dịch hùng mạnh hơn Ba Nhĩ Cáp, nếu không có Đế quốc Thiên Phong ủng hộ, Ba Nhĩ Cáp muốn thống lĩnh Công quốc Thánh Uy Nhĩ gần như không có khả năng.
Từ sau hiệp nghị Lạc Mã pha, Thiển Thủy Thanh hoàn toàn lĩnh hội được tầm quan trọng và ý nghĩa của Quốc chủ bù nhìn. Khác với Lương Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318325/quyen-7-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.