Ngoài phòng vọng vào tiếng đập cửa, Thiển Thủy Thanh bừng mở mắt.
Muốn len lén chui ra khỏi những vòng tay ôm chặt mà không làm cho các mỹ nhân giật mình tỉnh giấc, quả thật là một chuyện còn khó khăn hơn là chiến thắng Cách Long Đặc rất nhiều, bởi vì nó cần tới lòng can đảm và nghị lực hết sức lớn lao.
Một đêm điên cuồng gần như rút sạch tất cả sức lực trong người Thiển Thủy Thanh. Ba nữ nhân giở trò xa luân chiến, thỏa mãn người này thì không thỏa mãn được người kia. Hiện giờ ba nàng đều cảm thấy thỏa mãn, quấn chặt lấy thân thể hắn, mỗi người đều chiếm lấy một vị trí cho mình, bảo vệ lãnh thổ của mình, đêm nay quả nhiên là một đêm vô cùng vất vả.
Thiển Thủy Thanh khẽ khàng giở cánh tay ngọc của Cơ Nhược Tử trên ngực mình đặt qua một bên, sau đó cẩn thận rút cánh tay mà Vân Nghê đang gối đầu lên, nhẹ nhàng gỡ hai tay Nhạc Thanh Âm đang ôm đùi mình ra, lúc này mới có thể bước xuống giường.
Hắn còn chưa kịp mặc quần áo, phía sau đã vang lên tiếng nói mê của Vân Nghê:
- Thủy Thanh, chàng đừng đi, đừng xa lìa thiếp...
Thiển Thủy Thanh giật thót người, tuy hắn biết đó chỉ là lời nói mê, nhưng cũng có nghĩa là lời kêu gọi chân thật sâu tận đáy lòng nàng.
Mặc xong quần áo ra ngoài, Ly Sở đang đứng đợi.
- Thế nào rồi?
Thiển Thủy Thanh khẽ hỏi.
- Tất cả đều chờ ngài ở mật thất.
Thiển Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318308/quyen-7-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.