Thiển Thủy Thanh cũng bật cười ha hả. Hiện giờ ở phía Tây Kinh Hồng, quan hệ cùng hai nước Phong Lề đang vô cùng cáng thẳng, nếu muốn xuất binh, vậy không thế nào điều quân từ phía Tây. Bản thân mặt Nam cũng chỉ có năm vạn đại quân, có điều động Căn bản cũng không thể làm nên chuyện. Còn nếu chỉ dựa vào quân trấn thủ biên giới phía Bắc tiến đánh người Công quốc Thánh Uy Nhĩ, hiển nhiên là không đủ lực. Vì vậy nếu Thiển Thủy Thanh muốn kiến công lập nghiệp, cũng chỉ có thể rút quân từ Hàn Phong quan. Nhưng cũng phải nói, dù Kinh Hồng đã xưng thần, quả thật cũng không cần để lại quá nhiều quân trên lãnh thổ. Thương Dã Vọng thèm Hàn Phong quan đến nồi muốn phát điên, nhưng lại không có cách nào bắt Thiển Thủy Thanh, cho nên mới dùng kế một đá hai chim như vậy. Dù sao trên danh nghĩa, Thiển Thủy Thanh vẫn là thần tử của Đế quốc Thiên Phong, không thế nào từ chối tất cả mọi chuyện. Rốt cục xuất binh hay không, có quan hệ tới chuyện hắn trở mặt cùng Thương Dã Vọng sớm hay muộn. Theo thế cục trước mất mà xét, trở mặt hiển nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt, nếu Đế quốc Thiên Phong xong đời. Kinh Hồng cũng sẽ không thể nào yên ồn. Nếu muốn dựa vào gốc đại thụ này, vậy không thể để nó ngã được.
Bởi vậy tới lúc cần, Thiển Thủy Thanh cũng không thể có sự nhượng bộ thích hợp.
- Ta đã hồi âm cho bệ hạ, bảo cho ông ta biết rằng nhất định sẽ xuất binh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318266/quyen-7-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.