Điểm này ngay cả Thiển Thủy Thanh cũng thật không ngờ.
Ở điểm này không thể không thừa nhận Bát Xích quả thật là một thiên tài.
Định nghĩa của thiên tài, có khi cũng không nhất định phải là không học mà tự nhiên biết được, chỉ là năng lực học tập và tiếp thu của họ thường là rất nhanh, có thể đạt tới việc sử dụng tối đa những gì đã học, học được bao nhiêu dùng hết bấy nhiêu, chứ không phải đơn giản chỉ là học không biết mệt.
Từ khi rời khỏi Đế quốc Thiên Phong tới nay, Bát Xích lần lượt đi theo Cơ Nhược Tử, Thế Quân Dương rồi Thiển Thủy Thanh, cũng học được nhiều điều khác nhau từ mỗi người. Mà sau khi thỉnh giáo các Tướng quân về đạo cầm quân, dùng binh, hiểu ra mình còn kém cỏi, sự tiến bộ của Bát Xích có thể nói là ngày đi ngàn dặm. Theo như nhận xét của rất nhiều người về đứa nhỏ này, nó đã có một trình độ hiểu biết rất khá về sự hiểm trá của con người, lại có được lòng can đảm lớn mật, lại thêm lối suy nghĩ toàn diện.
- Hòa Phi ca ca, huynh không cần mặt mày rầu rĩ như vậy, yên tâm đi, ta bảo đảm lần này chúng ta nhất định có thể mã đáo thành công!
Trên đường chạy tới thành Hỏa Vân, Bát Xích bỏ bộ mặt quan trên đi, đùa giỡn với Hòa Phi.
Hòa Phi tức giận nói:
- Hừ, đệ chỉ khoác lác mà thôi, ta biết đi chung với đệ chắc chắn không phải là chuyện tốt. Lần trước thì đánh ta bất tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318205/quyen-6-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.