Lúc đuổi tới trước đầm lầy Thâm Uyên, tình cảnh lúc ấy hết sức nguy hiểm, nên Tô Nam Vũ quyết định không đuổi theo vào mà là quyết định bọc vòng đón đầu, đồng thời phái ra một cánh quân để quấn chân, làm chậm tốc độ hành quân của Thiển Thủy Thanh. Từ lúc phái ra cánh quân này, Tô Nam Vũ cũng đã quyết định hy sinh toàn bộ ba ngàn người của hắn.
Hắn tuyệt đối không muốn giẫm vào vết xe đổ của Lương Trung Lưu, muốn đánh một trận không tổn hao gì mà tiêu diệt được Thiển Thủy Thanh. Chống lại một đối thủ như Thiển Thủy Thanh, chiến thắng đã là vinh quang lớn nhất.
- Tướng quân, đường ra phía Nam, quân trấn thủ địa phương nơi đó đã phái ra ba ngàn binh sĩ giữ chặt nơi hẹp nhất, với binh lực hiện tại của Thiển Thủy Thanh, tuyệt đối không thể nào vượt qua. Đường ra phía Bắc, quân ta cũng đã vây chặt hoàn toàn, hai đường ra Nam Bắc của cả đầm lầy Thâm Uyên đều đã bị phong tỏa chặt chẽ, Thiển Thủy Thanh chỉ có chạy đằng trời.
Một tên phó tướng báo lại với Tô Nam Vũ.
Tô Nam Vũ cười lạnh lẽo:
- Vậy thì chưa chắc, nếu như nói bố trí như vậy đối thủ có chạy đằng trời, vậy thì quá coi trọng mình, cũng quá coi thường đối thủ!
Tên phó tướng nghe vậy ngẩn người, vội hỏi:
- Toàn bộ hai đường ra Nam Bắc của đầm lầy Thâm Uyên đã bị phong tỏa, đường ra phía Tây là Ma Vân phong vô cùng hiểm trở, giống như một cái rọ lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318141/quyen-6-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.