Mỗi lần trước và sau khi mưa, vào lúc giao thời giữa ngày và đêm luôn luôn có chướng khí xuất hiện thành từng đoàn. Loại chướng khí này như mây như khói, như ẩn như hiện, từ xa nhìn lại trông như không khí đang rung động hay khói bếp lượn lờ.
Chuyện kỳ lạ là loại sương mù này không hề di chuyển theo làn gió, mà giống như có thể đánh hơi, cứ nơi đâu có người và vật là chúng bay tới đó. Một khi bị nó bao phủ mới phát hiện thì ra không phải là sương khói gì cả, rõ ràng là hàng tỷ con muỗi độc nhỏ xíu tụ tập lại thành đàn!
Không nơi nào mà chúng nó không vào được, chúng tấn công tất cả bộ phận trên cơ thể con người, làm cho nọc độc xuyên qua da, xâm nhập vào máu, vào các nơi trong cơ thể...
Con người gặp được chúng, thường là cửu tử nhất sinh.
Còn có các loại nguy hiểm khác nhiều không đếm xuể, trong nền văn minh nông nghiệp hiện nay, muốn chinh phục những vùng không có dấu chân người lui tới như vầy, gần như là không có khả năng.
Bởi vậy, nếu muốn tiến vào Đế quốc Kinh Hồng thông qua con đường Liên minh các thành thị tự do, nhất định phải đi qua eo biển Tam Giác. Đối với quân Đế quốc Thiên Phong vốn không quen thủy chiến, một khi bị tập kích trên mặt biển, chỉ sợ đại quân còn chưa tới lãnh thổ của địch nhân đã làm mồi cho binh tôm tướng cá.
Lựa chọn thứ ba chính là cường công Hàn Phong quan.
Tuy nhiên Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318052/quyen-5-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.