Thương Mẫn co đầu rút cổ hết sức thiểu não:
- Không liên quan tới ta...Ngươi viết tờ biểu ấy, ta liền dâng lên phụ hoàng ta, làm chủ như thế nào là chuyện của ông!
- Nhưng ta đã viết rõ ràng trên tờ biểu là xin sắc phong cho Vân Nghê là Công chúa kia mà?
Thương Mẫn gật gật đầu, nói mà không dám nhìn hắn:
- Đúng vậy...ta biết...Nhưng mà...hôm đó trên đường ta về cung, không ngờ lại sơ ý vấp ngã, sau đó...
- Sau đó thế nào?
- Sau đó...tờ biểu đã bị dơ bẩn, sau đó...sau đó...ta đành phải bắt chước theo giọng điệu và bút tích của ngươi viết lại một phần!
Thiển Thủy Thanh hít sâu một hơi khí lạnh:
- Nàng thay đổi tờ biểu của ta sao?
- Người ta đâu có cố ý...
- Lại còn cắt bỏ mất đoạn xin sắc phong Công chúa cho Vân Nghê!
Thương Mẫn nhanh nhảu tiếp lời:
- Nhưng nội dung còn lại thì không sai một chữ!
Thiển Thủy Thanh suýt nữa thì hộc máu.
Thương Mẫn cúi đầu ngượng ngùng nói:
- Chỉ quên thêm vào đoạn ấy mà thôi...
- Vậy trước khi phụ hoàng của nàng quyết định gả nàng cho ta, không hỏi qua ý của nàng sao?
- Có hỏi!
- Vậy nàng trả lời như thế nào?
Thương Mẫn nhăn nhó đáp:
- Tự nhiên là hết thảy nhờ phụ hoàng làm chủ!
Lúc này Thiển Thủy Thanh muốn giận cũng giận không được, muốn khóc cũng không khóc được.
Từ lúc hắn nhập ngũ tới nay, tung hoành ngang dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318048/quyen-5-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.