Công Tôn Thạch lập tức nói:
- Thí dụ như hiện tại, thần đang giảng bài cho Thái tử, Thái tử lại không có lòng dạ nào nghe bài giảng, nếu là như vậy, không thể nào không có biện pháp. Nếu thần có thể vì Thái tử mà mang tới chút gì đó mới mẻ để hấp dẫn Thái tử, tuy rằng hành vi này giống như của nịnh thần làm ra, nhưng mục đích của nó cũng là vì muốn tốt cho Thái tử. Từ đó suy ra, cũng một hành vi nhưng có hai cách giải thích, rất khó phân biệt được!
Ánh mắt Thương Lan lập tức sáng lên:
- Ông nói thử xem, ông có gì mới mẻ?
Công Tôn Thạch tỏ ra đắc ý:
- Nếu như Thái tử chịu nghe xong bài giảng này của thần, thần sẽ mang Thái tử ra khỏi cung du ngoạn, thế nào?
Giống như một cuộc giao dịch vậy, tinh thần Thương Lan lập tức trở nên phấn chấn:
- Đây là do ông nói, nếu như phụ hoàng trách tội, ông phải chịu trách nhiệm thay ta!
- Chỉ cần Thái tử tiếp thu bài giảng, cho dù có phiền phức lớn đến đâu, thần cũng có thể chịu trách nhiệm thay người.
- Tốt lắm, ông cứ giảng, ta nghe!
Công Tôn Thạch hài lòng nói:
- Như vậy hiện tại thần sẽ giảng cho Thái tử thế nào là đạo quân vương, những gì trước kia Thái tử đã học qua, e rằng thần phải phủ định hết tất cả. Bởi vì chuyện đầu tiên mà thần muốn nói cho Thái tử biết chính là trong thiên hạ không có hiền thần và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2318037/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.