Đêm yên tĩnh như nước, tối đen như mực.
Thác Bạt Khai Sơn bị nhốt một mình trong đại lao thành Kinh Viễn, ngoài lao có hai mươi tên binh sĩ Đế quốc Chỉ Thuỷ canh gác cẩn thận.
- Ta muốn gặp Tổng Thống lĩnh!
- Ta không phải phản đồ!
Thác Bạt Khai Sơn lắc lắc cây cọc gỗ ở hàng rào hét lên điên cuồng.
Hắn lại nện hết quyền này tới quyền khác trên cây cọc gỗ ấy như điên như cuồng, theo tiếng rống thật lớn của hắn, chiếc cọc gỗ kia vỡ tan ra thành từng mảnh văng tung toé khắp nơi. Hắn đang vô cùng giận dữ cho nên dùng hết toàn lực ra tay, hoàn toàn không để ý tới bản thân mình vì vậy mà chịu thương tổn. Đôi quyền của hắn giờ đây loang lổ máu tươi, cả phòng giam bị hắn đánh cho lắc lư rung động.
Một tên binh sĩ có vẻ nôn nóng nhìn Thác Bạt Khai Sơn đang ra uy trong phòng giam, cẩn thận hỏi đầu lĩnh của mình:
- Tên này có sức lực quá mạnh, lỡ như hắn phá huỷ phòng giam thì sao?
Tên đầu lĩnh kia trừng mắt nhìn hắn, trong lòng cũng thấp thỏm lo âu.
Thác Bạt Khai Sơn có thần lực cái thế, vũ dũng vô cùng, trong quân ai ai cũng biết. Lúc này thấy hắn nổi điên lên như vậy, nổi giận như vậy, tên đầu lĩnh kia chỉ có thể cẩn thận nói:
- Thác Bạt Tướng quân, ngài đừng nên gấp gáp, chúng ta đều biết Tướng quân trung thành với Đế quốc, một lòng bảo vệ nước nhà. Thế nhưng lần này ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317899/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.