Thiển Thuỷ Thanh đi tới bên cạnh Tô Vân, Phương Hổ rút chân về, Thiển Thuỷ Thanh nhìn Tô Vân nói:
- Ta biết trong lòng ngươi vẫn không phục, vậy ta hỏi ngươi câu này!
Tô Vân ngẩn người, chậm rãi đứng lên nhìn Thiển Thuỷ Thanh.
Thiển Thuỷ Thanh nói:
- Nếu như hiện tại đang trên chiến trường, cấp trên của ngươi ra lệnh cho người mang theo mười người đi tấn công một ngọn núi nhỏ ở ngoài xa, trên đó có gần trăm tên địch nhân bảo vệ, kẻ nào lên đó mười phần chắc chắn chín phần là chết, vậy ngươi có dám đi hay không?
Tô Vân lớn tiếng trả lời:
- Ta dám!
- Ngươi chỉ đánh rắm mà thôi, ta nói ngươi tuyệt đối không dám!
Thiển Thuỷ Thanh thét lớn:
- Bởi vì ngay cả cấp trên của ngươi sắp xếp cách sinh hoạt cơ bản nhất, bình thường nhất cho ngươi, ngươi còn không làm được, lại sinh ra oán giận trong lòng. Đã là như vậy, làm sao lúc ngươi đối mặt với một nhiệm vụ gần như chết chắc lại có thể tiếp nhận một cách không hề oán hận? Làm sao ngươi lại không phản đối giống như bây giờ? Có lẽ lúc đó ngươi sẽ trực tiếp đi tìm quan chỉ huy cấp cao nhất ở nơi ấy, để lên án cấp trên trực tiếp của ngươi phái ngươi đi chịu chết! Ngươi sẽ lên án cấp trên ngươi không đi chết mà bảo thuộc hạ của hắn đi thay, ngươi có biết hay không, nếu như quả thật ngươi làm như vậy, ngươi sẽ có kết cục như thế nào không?
Tô Vân giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317866/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.