Thiển Thuỷ Thanh đã mang người của hắn đi.
Hắn dùng một lệnh trưng binh và vài trăm mũi trường mâu sắc bén mang đi tất cả con cháu của Thân gia. Từ lúc này trở đi, tính mạng của con cháu Thân gia hoàn toàn gắn liền với vận mệnh của Thiển Thuỷ Thanh.
Ngày hôm đó, Thân Sở Tài và cả nhà họ Thân đưa tiễn tới tận cửa thành, đưa mắt nhìn theo từng đứa con cháu của mình lên đường chinh chiến.
Bọn họ đang đau lòng, vì kiếp sống giết chóc thảm thiết trong tương lai của bọn chúng mà run rẩy trong lòng, vì tính mạng con cháu của mình mà trăn trở không yên.
Thân Sở Tài cũng không phải là kẻ ngốc, nhưng hắn làm quan đã lâu năm, hoành hành ngang ngược một phương, đã quen thói vênh mặt hất hàm sai khiến, được mọi người tôn sùng, chuyện này làm cho hắn ngày càng trở nên kiêu ngạo.
Nhưng sự thật chính là, kiêu ngạo càng ngu xuẩn hơn là ngu xuẩn.
Mọi người sẽ không vì ngu xuẩn mà gặp phải tai ương, nhưng sẽ vì kiêu ngạo mà bị huỷ diệt cả đời.
Vận khí của Thân Sở Tài không đến nỗi xấu lắm, hắn không chết, cũng không bị mất chức, chỉ gần như mất con trai mình, cháu, cháu ngoại, cả một bọn thanh niên tuổi trẻ.
Hiện giờ bọn chúng ở trong tay Thiển Thuỷ Thanh, trở thành binh sĩ của Thiển Thuỷ Thanh. Chỉ cần Thiển Thuỷ Thanh muốn, hắn có thể cho bọn chúng xung phong lên phía trước bất cứ lúc nào, làm những 'anh hùng' hết sức quang vinh.
Đương nhiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317862/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.