Gặp quỷ rồi, vì sao địch có nhiều kỵ binh như vậy?
Phương Hổ kinh hãi.
Phóng mắt nhìn qua, đám kỵ binh trước mắt mênh mông, thế như bao phủ cả đất trời đang gào thét liều chết xong phong, trong lúc nhất thời không thể ước lượng được nhân số của bọn chúng là bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không phải là ba trăm người. Viên tướng kỵ binh dẫn đầu tay cầm Cửu Khúc Lang Nha Mâu, trên cánh tay có buộc một chiếc khăn đỏ, mắt hổ tròn xoe, uy phong lẫm lẫm như thiên thần giáng thế.
- Ít nhất có tám trăm người!
Thiển Thuỷ Thanh giật mình kinh hãi, vì sao trong rừng lại mai phục nhiều kỵ binh như vậy?
Thanh âm âm trầm lạnh lẽo của Vô Song bên cạnh vang lên:
- Thiển thiếu nhìn thử mà xem, nhất định không phải là một đội kỵ binh, hẳn là bọn chúng đến tiếp viện từng toán một.
- Vô Song, ngươi tìm một nóc nhà cao, lập tức bắn chết tên Vệ Giáo cầm đầu của địch!
Thiển Thuỷ Thanh la to: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
- Cẩu Tử, phóng tên báo hiệu khẩn cấp, triệu tập đội dự bị lập tức tấn công! Phương Báo, mang Khúc của ngươi giữ chặt cửa đồn, tuyệt đối không cho bọn chúng tràn ra, ngươi chỉ cần chống cự cho đến khi đội dự bị đến tiếp viện là đủ!
Ánh mắt Vô Song thoáng hiện một tia sát khí, hắn nhổm người lên đứng thẳng trên lưng ngựa, chân dậm mạnh vào yên ngựa, cả người hắn lập tức vọt lên nóc một căn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317802/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.