Một hớp rượu cay nồng vừa vào bụng, giống như có lửa đang thiêu đốt bên trong làm cho hào khí xung thiên.
Lôi Hoả vỗ bàn hét lớn:
- Các người đều là lão binh lăn lộn sa trường bao nhiêu bận, sớm nên xem thường sống chết, vì sao bây giờ cả bọn vẻ mặt như đưa đám, giống như chưa từng thấy người chết bao giờ? Hành Trường Thuận hắn là cái thá gì? Lão tử mà nổi nóng, sẽ bắt hắn lại đây nện một trận rồi nói sau!
Hai huynh đệ Phương Hổ Phương Báo nhìn nhau, cùng thở dài: Không biết chính là phúc!
Thiển Thuỷ Thanh vỗ vỗ vào vai Lôi Hoả cười nói:
- Đúng ra ta phải tán thành những lời ngươi vừa nói, sau đó vỗ ngực hét Hành Trường Thuận là cái rắm gì, liếm giày cho huynh đệ ngươi cũng không xứng! Tuy nhiên có một số việc ta muốn nhắc nhở cho ngươi biết, ta muốn nói rằng...ngươi muốn nện hắn e rằng hơi khó, nhưng bị hắn nện thì đơn giản hơn nhiều!
- Vì sao vậy?
Lôi Hoả không hiểu.
- Có lẽ ngươi vẫn chưa biết, Hành Trường Thuận làm thế nào mà được thăng chức Lữ Úy phải không?
Thiển Thuỷ Thanh hỏi hắn.
Lôi Hoả lắc đầu.
Phương Hổ thở dài:
- Hắn có danh hiệu Bách Nhân Trảm, khác với những người khác.
- Bách Nhân Trảm?
Lôi Hoả ngơ ngác:
- Bách Nhân Trảm là cái gì? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Mấy người xung quanh suýt nữa sặc, không tưởng tượng được tên Lôi Hoả tính tình thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317786/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.