Trương Dương không nói gì mà quét tỏa ra bốn phía, thật sự không phát hiện có cái đồng hồ báo thức hay đồ vật gợi ý thời gian nào, trên người nàng cơ hồ cũng có thể khẳng định không có đồng hồ, di động, nàng làm sao biết thời gian?
- Chuyện gì, anh nói đi.
Đường Thất Thất không phản ứng hắn, tự đem những đồ ăn đã dùng qua thu thập lại. Thả lại trong hộp, sau đó nhặt lên khăn tay đem trải ra trên mặt bàn, gấp lại. Để vào thùng rác. Sau đó đậy lại hộp, đi đến phòng tắm, rửa sạch tay, lại đi ra.
Trương Dương tính toán một chút, đại khái vừa vặn lại mất mấy phút đồng hồ, Trương Dương nhìn thấy, khi vừa rồi nàng thu hồi khăn tay đều là không có một hạt cơm, thậm chí ngay cả dấu vết nước canh đều không có.
- Giúp tôi làm một chuyện.
Nàng ngồi ở trên ghế salon. Váy có chút ngắn làm cho cảnh xuân giữa cặp đùi trắng của nàng có chút lộ ra ngoài, thế cho nên nàng không thể không dùng hai tay che váy, mà còn gắt gao khép lại hai chân, tránh để lộ ra phong cảnh bên trong.
Khi nói lời này, cũng không nhìn Trương Dương, giống như Trương Dương vốn là phải làm vậy.
- Chuyện gì?
Trương Dương vẫn luôn không tìm thấy ngữ khí thích hợp nói chuyện cùng nàng.
Thân thiết ư, người con gái xinh đẹp trước mắt này muốn cái mạng của hắn, đây không phải là đặt mông lên lửa sao; Còn lạnh lùng, chính mình dầu gì cũng là cướp sự trinh tiết của người ta. Hơn nữa nàng lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549917/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.