Lâm Âm vẻ mặt không vui, vươn tay nhéo nhéo mặt cười Hứa Đan Lộ, hỏi:
- Cậu đem chuyện hiện tại vì cái gì cậu có tình cảm với hắn nói cho mình biết đi, mình cũng tò mò.
- Không nói cho cậu đâu, bí mật.
Hứa Đan Lộ cười khanh khách mà nhìn nàng, đắc ý nói rằng.
- Hừ nhìn cậu đắc ý kìa.
Lâm Âm cong cái miệng nhỏ nhắn.
- Mình cũng không nói cho cậu biết vì cái gì mình cùng người đàn ông nhà cậu có ân oán, tức chết đi!
- Tự mình đến hỏi anh ấy!
- Ha, mình dám cam đoan, hắn tuyệt đối không dám nói cho cậu biết.
Nghe vậy, Hứa Đan Lộ nhất thời hiếu kỳ, ngoài miệng cũng chỉ nói:
- Mình không tin.
- Cậu sẽ tin, hì hì.
- Sợ cậu rồi.
Hứa Đan Lộ bất đắc dĩ mà nhìn Lâm Âm, nghĩ nghĩ, trên mặt lại hiện lên một tia đắc ý.
- Nói cho cậu biết cũng không tiện, vốn dĩ mình còn tưởng rằng trước kia Trương Dương và cậu yêu nhau, mình chỉ có thể xem như một người bạn gái thứ hai của anh ấy, nhưng hiện tại, nghe cậu vừa nói như thế, mình mới biết được, mình là mối tình đầu của anh ấy, hì hì, cậu nói mình có thể không đắc ý sao?
- Hoàn toàn khinh bỉ cậu.
Lâm Âm vươn tay đập nàng một quyền.
- Cái tên khốn kia có cái gì hay, nhanh chóng đá hắn, mình tìm cho cậu một người rất tốt, muốn minh tinh hay là phú hào, tùy tiện cậu chọn lựa.
- Phú hào cùng minh tinh tính cái gì, Dương tử nhà mình minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549914/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.