Chương trước
Chương sau
- Thân phận của Đường Thất Thất là do thời gian tôi điều tra về tổ chức Bát Hắc đào mới biết được. Mức độ thần bí của cô ta so với các cao thủ khác không kém chút nào, nguyên nhân rất đơn giản bởi cô ta chính là con gái nuôi của người sáng lập ra tổ chức này - Đường Đoan, là người tốt nghiệp đại học Michigan Hoa Kỳ, chuyên ngành máy móc công trình. Tôi cũng rất vô tình mà điều tra được thân phận cô ta hiện tại chính là lão Thất của nhóm màu cam Bát Hắc đào, người bị…
Hắn liếc nhìn Phan Ninh Ninh bên cạnh một chút, do dự một hồi.
Phan Ninh Ninh chỉ là hơi nhíu chân mày một chút, rồi thản nhiên mà đáp lại ý tứ của hắn.
- Trách nhiệm của tôi là tiêu diệt bất luận cái gì có thái độ, hành động bất lợi đối với mục tiêu bảo hộ của tôi.
Quá máu lạnh! Trương Dương táp lưỡi, nếu mà lúc đó chính hắn không kìm lòng nổi mà giết chết em gái của cô này thì không biết cô ấy có thể làm những chuyện gì đây?
Ngạo Thiên nghe Phan Ninh Ninh nói vậy, chỉ cười khổ một chút rồi lại nói tiếp.
- Đường Thất Thất là người chuyên sử dụng phi tiêu, người bị tình nghi là đã thực hiện ba vụ án mạng nghiêm trọng. Chỉ có điều là ba người bị giết đều là đầu lĩnh thiệp hắc thiệp độc của giới xã hội đen. Có thể nói cô ta không có chuyện ác nào là không dám làm. Cho nên, các cơ quan chấp pháp đối với loại người này cũng coi như cứ một mắt nhắm một mắt mở mà tạm gác qua một bên. Hơn nữa, bọn họ cũng không có chứng cứ đích xác xác minh rằng đó là hành động của cô ta.
- Tổ chức Bát Hắc đào này ban đầu là do một tay Đường Đoan sáng lập. Đường Đoan này là người thuộc tỉnh sát biên giới, là một cựu chiến binh từng tham gia chiến tranh biên giới những năm bảy mươi, cũng coi như là một chuyên gia trinh sát có năng lực. Sau khi xuất ngũ, bởi rằng toàn bộ gia quyến (người nhà) đã bị bọn tay buôn ma túy giết chết, hắn dưới cơn nóng giận của mình đã tổ chức ra một đội ngũ với thành viên đều là các cựu chiến binh, lấy tên hiệu chung là Bát Hắc đào chuyên môn đối nghịch với các tay buôn ma túy cùng biên giới. Lúc mới bắt đầu bọn họ chỉ chủ yếu hoạt động ở vùng biên giới mà thôi. Về sau này, theo đà kinh tế phát triển, một số các giao dịch buôn bán thuốc phiện chậm rãi xâm nhập vào các đô thị nội địa và vùng duyên hải.
- Lúc này, Đường Đoan cũng mới chính thức bắt tay vào hoạt động tại các vùng đô thị nội địa và thành phố duyên hải, chuyên môn ám sát các phần tử buôn lậu thuốc phiện. Tuy rằng hoạt động không hợp pháp nhưng xét cho cùng vẫn là cử chỉ nghĩa hiệp, sau này Đường Đoan rốt cục lại rơi vào bẫy ám sát của bọn tay buôn ma túy, tổ chức Bát Hắc đào liền rơi vào tay một người tên là Thắng Gia Nhân. Từ đó về sau, tổ chức Bát Hắc đào này từ từ trở thành một tổ chức sát thủ chuyên giết mướn, không cần phân biệt thiện ác, và rồi trở thành mục tiêu bộ quốc an của chúng tôi.
- Đường Thất Thất là do Đường Đoan trong một lần tới cô nhi viện nhận nuôi một cô con gái đã nhìn trúng cô ta. Nghe nói, năm đó ông nhìn trúng cô bé là bởi vì trong ánh mắt của cô ấy có…
Ngạo Thiên nói tới đây, theo bản năng lại đưa mắt liếc nhìn Phan Ninh Ninh bên cạnh một cái nói.
Phan Ninh Ninh tuyệt nhiên không nói thêm điều gì, tự nhiên bưng lên cốc nước chanh đặt trước mặt cô nãy giờ mà uống một hơi, hai mắt như không buồn để ý tới mà đảo qua xung quanh một chút như thể muốn nhìn kỹ hành động của mọi người trong đó.
- Đường Đoan lúc ấy nhìn trúng cô ta là bởi thấy cô ta có tố chất để huấn luyện. Chẳng qua là lúc ấy ông ta không có biết Đường Thất Thất thực ra còn có một người chị em song sinh, cũng chính là trung úy Phan đây. Về sau, trung úy Phan đã được trung tá Phan Thiếu Ngôn thuộc quân khu Minh Châu nhận nuôi, nhưng trung tá Phan mười năm trước đã chết bởi một tai nạn xe cộ…
Ngạo Thiên nói tới đây, thanh âm hơi đè thấp xuống một chút, lần thứ hai đưa mắt liếc nhìn Phan Ninh Ninh bên cạnh. Cô Phan Ninh Ninh nghe đến đoạn này thì sắc mặt cũng có chút biến đổi, nhưng vẫn với vẻ lạnh lùng mà nhìn Ngạo Thiên lên tiếng nói.
- Thủ trưởng, đây là chuyện riêng của tôi.
- Thực xin lỗi.
Ngạo Thiên vội vàng tạ tội với cô, sau đó lại nhìn nhìn Trương Dương mà nói tiếp.
- Nói thế này đi, sau đó trung úy Phan đây dưới sự giúp đỡ của Kiều Vân Phong tướng quân thì đã đỗ vào Học viện quân sự Nam Kinh…
Trương Dương bây giờ cũng đã có chút hiểu được, chắc là sau khi cô nàng Phan Ninh Ninh này tốt nghiệp từ học viện liền gia nhập tổng tham mưu quân sự, rồi trở thành một điệp viên. Đúng là nhìn ánh mắt loại này của hai chị em cô thì dường như trời sinh ra là để làm hoặc là điệp viên hoặc là sát thủ.
Nói cách khác, hiện tại Phan Ninh Ninh này được cử đến bảo vệ cho chính mình thực ra chính là chủ ý của nhạc phụ đại nhân tương lai Kiều Vân Phong.
Nhưng mà cũng phải nói là sự tình đúng là rất kịch tính và hấp dẫn, hai chị em song sinh với số kiếp hoàn toàn trái ngược, trở thành đối thủ của nhau bởi nghề nghiệp họ đang làm. Một người là sát thủ, một người lại là điệp viên; một người nhận nhiệm vụ giết Trương Dương, một người lại chịu trách nhiệm bảo vệ cho Trương Dương.
Chuyện này thực sự là khiến Trương Dương hắn không biết làm thế nào mà lên tiếng được.
- Thực ra trung úy Phan đây đã âm thầm bảo vệ cho anh từ rất lâu rồi, chẳng qua là không có để cho anh biết mà thôi. Khoảng chừng một tháng trước đây, người của Bát Hắc đào lén lút theo dõi anh, đêm đó hình như là anh có đến trong nhà… ừm, đúng rồi, nhà của Cục trưởng cục vệ sinh thành phố Mai Ninh Dương Tu Quốc. Tổ chức Bát Hắc đào đã phái ra ba gã sát thủ thuộc nhóm màu vàng, một người phụ trách việc cắt điện tiểu khu đó, còn hai người phụ trách việc giết ngươi.
Nhưng kết quả là bọn họ vừa mới ra tay đã bị trung úy Phan giải quyết hết lượt. Vốn là người của chúng tôi cũng luôn theo sát người của tổ chức Bát Hắc đào này, chỉ còn thiếu một chút nữa là hiểu nhầm trung úy Phan đây chính là Đường Thất Thất. Nếu sau này chúng tôi không phát hiện được thân phận của trung úy Phan thì chỉ sợ…
- Một tháng trước, tôi tới…
Trương Dương vô ý thức lặp lại lời Ngạo Thiên nói, sau đó tựa hồ như nhớ ra điều gì đó hắn không khỏi sửng sốt. Cái ngày đó không phải là ngày chính hắn cùng tắm chung với Dương Tĩnh, sau đó lại làm chuyện đó cùng Dương Tĩnh từ phòng tắm đến phòng ngủ, chính là cái đêm điên cuồng đại chiến đó hay sao?
Nói như vậy thì đêm hôm đó thực sự không phải là mất điện ngẫu nhiện, mà là bởi vì đám sát thủ…ha, nếu nói như vậy thì chuyện dây dưa giữa hắn và Dương Tĩnh ấy ấy đó đó lẽ nào Phan Ninh Ninh này cũng biết?
Ngay tức khắc, hai con mắt của Trương Dương không khỏi là có chút chột dạ mà liếc thoáng qua về phía Phan Ninh Ninh.
Phan Ninh Ninh này vẫn với bộ dáng thanh sắc không hề thay đổi chút nào, lần thứ hai bưng lên ly nước chanh trước mặt rồi từ tốn mà uống một ngụm, không hề mở miệng. Trong ánh mắt hơi có phần thờ ơ của cô, không nhìn ra được nổi ý tưởng đang hiện hữu trong lòng.
Mặt Trương Dương không khỏi nóng kên đôi chút, nếu thực sự là cô nàng Phan Ninh Ninh này đang âm thầm bảo vệ hắn thì cái chuyện giữa hắn và Dương Tĩnh ồn ào như vậy, nhất là trong nhà Dương Tĩnh lúc ấy lại không có ai, cho nên cái tiếng kêu rên kia…không có chuyện không vang vọng cho được. Muốn tìm cái lỗ mà chui vào quá!
Mà Phan Ninh Ninh ước chừng là cũng đoán biết được quẫn cảnh của Trương Dương, cuối cùng mới mở miệng thản nhiên nói rằng.
- Trách nhiệm của tôi chỉ là người giám hộ cho anh, những chuyện tình khác đối với tôi không có liên quan, cũng không cần cám ơn tôi.
Trương Dương một hồi không nói gì, những lời như thế này của cô rốt cuộc là đã biết hay là không biết được gì đây?
Còn đang xấu hổ thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.
- Tiên sinh, cà phê của các anh đây.
Nhân viên phục vụ với vẻ mặt tươi cười vừa mới rời đi nay đã trở lại cùng với mấy ly cà phê được bưng bê rất cẩn thận.
Ngạo Thiên một bên ngay lập tức trưng ra bộ dáng không có chuyện gì, nhìn chằm chằm người nhân viên phục vụ đặt hai ly cà phê xuống rồi rời khỏi bàn, lúc này hắn mới mở miệng nói.
- Hà hà, Trương Dương, là như thế này. Trung úy Phan tuy rằng không phải là người hay lời, nhưng cô ấy là người tuyệt đối trung thành với nhiệm vụ công tác. Sở dĩ hôm nay chúng tôi nói rõ về thân phận của cô ấy cũng là bởi vì thực sự không có cách nào khác, vì dù sao anh cũng đã gặp qua Đường Thất Thất, mà trung úy Phan đây với Đường Thất Thất hai người lại có bộ dạng giống nhau y như đúc, với thân thủ của anh nếu trung úy Phan một ngày nào đó không cẩn thận bị anh phát hiện ra hành tung thì chắc chắn là giữa hai người sẽ có khả năng nảy sinh hiểu lầm không mong muốn, đến lúc đó thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Hắn nhấc ly cà phê nóng hổi lên, tay khuất nhẹ một cái, trong lòng bàn tay không biết từ khi nào đã có thêm một đồ dùng giống như nhiệt kế vậy, sau đó hắn lại lấy thêm một chút đường khuấy đảo nhẹ nhàng vào lẫn trong cà phê.
Nhìn vẻ mặt Trương Dương biểu hiện rất đỗi quái dị, hắn mỉm cười, nói.
- Bệnh nghề nghiệp ấy mà, lâu lâu thành quen. Dù sao thì cái này cũng có chức năng tương đương một cái thìa mà, hơn nữa cũng có thể kiểm tra độc dược.
Qua một lát, nhân viên phục vụ nọ lại bưng trên khay một ly cà phê khác tiến vào rồi đặt vào phía trước mắt Phan Ninh Ninh. Phan Ninh Ninh chỉ liếc mắt nhìn ly cà phê một cái, cũng chẳng buồn cử động dù chỉ là một chút.
Sau khi nhân viên phục vụ đi khỏi, Ngạo Thiên lúc này mới liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, bưng ly cà phê lên rồi từ tốn mà uống một hơi, khẽ cười nói.
- Đối với chúng tôi, anh còn có bất kỳ thắc mắc gì không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.