- Này!
Đột nhiên Dương Phi cầm sách vở lên, gõ vào đầu Trương Dương:
- Nói với cậu đấy, hồn phách đâu rồi?
Lập tức Trương Dương tỉnh lại, vội vàng mở mắt. Dương Phi nguýt hắn một cái, đưa tay chỉnh cổ áo ném sách rồi nói:
- Sai 5, lúc trước tôi đã nói với cậu cái gì?
- Khai trừ!
- Khai trừ cái gì?
Dương Phi vô cùng tức giận, không biết làm sao mà trên mặt kỳ nữ lại hiện lên một tia đỏ ửng, vừa thoải mái lại vừa có chút khác thường. Cô trừng mắt lườm Trương Dương một cái rồi mắng:
- Quá khứ không chuyên tâm nên mới có thành tích kém như vậy, không lên nhìn loạn lung tung...
Nói xong lại cảm thấy trong lời nói có lỗi lớn, cái gì gọi là quá khứ, cái gì gọi là không nên nhìn linh tinh chứ. Vậy Trương Dương thừa nhận chính hắn nhìn thấy bộ ngực của mình, bị mình phát hiện thật sự là... Mình phải làm bộ không biết sao, tên tiểu tử này!
- Học đi!
Dương Phi để sách vở xuống dưới, tức giận mà nói.
- À, cô ơi cô không khai trừ em chứ?
Trương Dương khoe mẽ nói.
- Được lắm, mai cậu đừng có tới nữa.
Dương Phỉ thấy hắn còn có vẻ khoe khoang, nổi trận lôi đình.
- A, như vậy không được! Em đã qua năm tư đâu? Cô ơi không phải cô đã nói sẽ phụ đạo cho sinh viên chưa qua năm tư sao?
Dương Phi được một hồi chán nản, trừng mắt liếc nhìn Trương Dương một cái nói rằng:
- Được rồi, được rồi, thấy cậu hôm nay bận cái trung tâm hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549751/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.