- Cậu muốn ta làm như thế nào, cậu mới có thể từ bỏ ý tưởng này? Đương nhiên, không phải tiền tài, bởi vì thứ này rất tục tằng!
Diệp Tinh nghĩ nghĩ, trên đời này, những người có thể làm cho bà nói ra lời như thế, sẽ không vượt qua một bàn tay, mà tuổi trẻ như thế, không có người thứ hai, thế cho nên sau khi bà nói ra, cũng hoài nghi vừa rồi lời này có phải là mình nói hay không, đây là gần như là ngữ khí cầu xin, chính mình lại chịu thua, nàng thậm chí ngay cả ý tưởng muốn dùng tiền tài mua chuộc cũng chưa hiện lên.
- Trừ phi. . .
Trương Dương trầm ngâm một chút, hắn thấy được biểu hiện trên mặt Diệp Tinh, có lẽ là giả tạo, nhưng hắn tin tưởng là một người mẹ, nàng xứng đáng, bởi vì bà đích thật là làm việc này vì con gái của bà.
- Trừ phi cái gì?
Trên mặt Diệp Tinh hiện lên một tia hi vọng, thân mình cũng hơi hơi tiến về phía trước.
- Trừ phi Joyce chính mồm nói với cháu, cô ấy bỏ cháu, bá mẫu. . . Đây là nhượng bộ lớn nhất mà cháu có thể làm.
Sau khi nói xong Trương Dương dường như sợ mình hối hận lập tức thu miệng.
Diệp Tinh nghe vậy, cũng nhanh chóng lắc lắc đầu, nhìn Trương Dương nhẹ nhàng cười:
- Cái đó và cự tuyệt có khác nhau sao? Nếu ta có thể làm cho Kiều Kiều từ bỏ ý định này, như vậy hôm nay chúng ta cũng sẽ không ngồi ở chỗ này.
- Có khác nhau, bá mẫu, lúc trước cô cần thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549731/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.