- Cũng không còn tác dụng gì cả, thả hắn ra, nhưng, tin tức của hắn chúng ta đã nắm đừng tiết lộ ra ngoài, lại cho người tiết lộ nơi ở của hắn cho người của Bạch gia.
Trương Dương nghĩ nghĩ, bổ sung nói:
- Cẩn thận chút, người của Bạch gia vừa động thủ, liền bắt tên động thủ, bắt không được cũng phải nhớ kỹ người động vào hắn.
Trần Thiên Hùng liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, gật gật đầu:
- Tôi hiểu được ý tứ của cậu, chỉ cần đợi người đến diệt khẩu, có chứng cớ, Bạch gia liền không thoát khỏi liên quan.
- Mấy thứ này là muốn giao cho cảnh sát sao?
Trương Dương cười cười, lắc lắc đầu:
- Mấy thứ này, mặc dù là chứng cớ vô cùng xác thực, cũng không trị được người của Bạch gia, nhiều lắm cũng chỉ là cái tội danh đốc quản không nghiêm. Tôi đến đây, chính là muốn xác nhận một chút, việc này có phải thật sự có liên quan vớI bọn họ hay không, đã có, như vậy, kế tiếp tôi hành động cũng thoải mái.
Trần Thiên Hùng nhìn ánh mắt Trương Dương hơi hơi toát ra sắc bén, trong lòng khẽ run lên, loại sát khí này giống như ở đâu gặp qua! Bộ đội đặc chủng?
Trương Dương cầm máy ghi âm về tới biệt thự, nửa đêm gõ cửa phòng Cao Kỳ.
Cao Kỳ mở cửa, dụi hai mắt mơ mơ màng màng, phát hiện là Trương Dương, nguýt hắn một cái, người che ở cửa, lầu bầu oán giận nói:
- Lão nương còn chưa hết cái kia đâu, ôm hàng đi bệnh viện tìm Lộ Lộ nhà ngươi đi, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549727/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.