- Tốt lắm, nếu như vậy, tôi cho người chuẩn bị tốt hợp đồng, sáng mai, tôi cho người đưa đến sở các cậu.
Vương viện trưởng sảng khoái đáp.
Trước sau không đến một giờ, một vấn đề nguyên bản Trương Dương tưởng rằng sẽ rất khó đã được giải quyết dễ dàng.
Vương viện trưởng nói xong liền cáo từ Dương Thụ Sơn, khi Trương Dương do dự có nên cáo từ hay không, Dương Thụ Sơn lại vươn tay ý bảo hắn an tâm một chút chớ nóng.
- Cậu ăn xong cơm chiều rồi đi.
Dương Thụ Sơn nhìn Trương Dương, mang trên mặt tươi cười nồng đậm:
- Vừa vặn thừa dịp lỗ hổng này, hai chúng ta tâm sự, như thế nào?
Trương Dương gật gật đầu, kỳ thật hắn cảm thấy rất hứng thú đối với ông lão trước mắt này.
- Kỳ thật, Tĩnh Nhi sớm đã nhắc tới cậu.
Dương Thụ Sơn mang theo bình đun nấu đi đến bên máy lọc nước uống, bỏ thêm một ít nước khoáng, sau đó đặt vào đế bình đun nước siêu tốc, nhìn Trương Dương, khẽ mĩm cười nói:
- Cậu chính là cái cậu sinh viên đi gặp mặt với Phi Phi đúng không?
Trương Dương sửng sốt, mà lầu hai, mới vừa chuẩn bị xuống lầu gọi ông nàng lên ăn cơm chiều, Dương Phi cũng sửng sốt, do dự một chút, dừng bước đứng ở cửa thang lầu, không tiếp tục đi xuống dưới, nàng đang muốn nghe xem, sau đó nữa hai người nói như thế nào.
- Ngài làm sao mà biết được?
Trương Dương trong lòng nổi lên tính toán, Dương Phi, đây cũng không phải là tôi chủ động nói, là ông nội cô, lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549715/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.