Văn phòng trên tầng hai, lúc này đèn đã sáng trưng, ba cảnh đốc tựa vào bệ cửa sổ báo công việc của ngày hôm nay. Mười sáu năm trước y là bộ đội xuất ngũ chuyển nghề dần dần đến nay tuy chức vụ không có nhiều thay đổi nhưng kinh nghiệm công tác là phong phú nhất.
Mặc dù đã qua thời gian làm việc rất lâu nhưng y không hề có ý định dời khỏi vị trí công việc. Lúc này đầu ngón tay của y còn đang trên bàn phím máy tính, thu tập tài liệu từ trong đó.
- Lão Hàn à? Còn chưa tan ca sao?
Lúc Hàn Niệm Khanh còn đang tập trung cho công việc đột nhiên nghe thấy âm thanh quen thuộc, ông ta nhìn lại thì ra là Phó sở trưởng Trương Lôi Thiêm.
Hàn Niệm Khanh suy nghĩ, khách sáo mà về ông ta thản nhiên cười nói:
- Là Phó sở trưởng Trương đấy à? Sao ông cũng vẫn chưa tan ca?
- Ha, hôm nay việc trong sở nhiều, không còn cách nào khác.
Trương Lôi Thiêm làm bộ lơ đãng liếc nhìn máy tính của Hàn Niệm Khanh một cái rồi cau mày nói rằng:
- Lão Hàn, ông đang ghi chép gì vậy?
Hàn Niệm Khanh nhìn theo ánh mắt của Trương Lôi Thiêm nói một câu rồi lắc đầu:
- Vậy cũng không phải, chẳng qua là tôi sợ sau này già sẽ không nhớ nữa cho nên mỗi ngày trôi đi dù là việc gì cũng phải lưu vào để sau này về hưu còn nhớ lại được.
- Khụ… khụ, cái này là lựa chọn không tồi đâu.
Trương Thôi Liêm nhìn Hàn Niệm Khanh rồi liếc mắt một cái, làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549664/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.